Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1316:

Cao Thuỷ Sinh dùng chân đá lên một đống tuyết, lau lau mặt, cố gắng làm bản thân mình bình tĩnh lại: “Giang Mẫn Vân, về sau không cần tìm tôi nữa.”
Nói xong, anh ta ôm một đống đồ vật, liền quay đầu rời đi.
Anh ta tưởng rằng mình chính là kẻ ngốc, nâng niu Giang Mẫn Vân như thể nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, bản thân chịu thương chịu khó trả giá hết thảy cho cô ta.
Sau đó hiện thực lại vả cho anh ta một cái….
Cao Thuỷ Sinh nhịn không được mà hung hăng tát chính mình một cái, anh ta vô tri vô thức tiếp nhận Giang Mẫn Vân, cũng không ngần ngại khi thu nhận Giang Mẫn Vân như thế.
Cao Thuỷ Sinh rời đi, như thể chặt đứt mối nhân duyên cuối cùng trên người Giang Mẫn Vân vậy.
Cô ta đột nhiên đứng lên từ trong đống tuyết dày đặc, trong ánh mắt ẩn hiện lên chút hận ý khắc cốt ghi tâm: “Trâu Dược Hoa, bây giờ đã vừa lòng anh chưa?”
Chỉ cần có thể huỷ hoại được cuộc đời của Giang Mẫn Vân, anh ta thề sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.
Trâu Dược Hoa: “Thật đúng là thứ đàn bà lẳng lơ.”
“Nhìn bộ dạng cô õng ẹo đi câu dẫn mấy người đàn ông khác, thật là thấp hèn.”
“Biết vì sao mà lòng tôi chấp niệm không thể quên được Khương Thư Lan không? Bởi vì cô thực sự quá kém cỏi.”
Sau khi anh ta thốt ra lời này, Giang Mẫn Vân giống như mèo bị dẫm phải đuôi, sắc mặt cũng theo đó mà trở nên giận dữ theo, cô ta quát lớn: “Trâu Dược Hoa!”
“Anh không đáng mặt đàn ông!”
“Anh không phải đàn ông, anh cố tình ngăn chặn khả năng sinh con của tôi, bây giờ tôi có con với người khác, anh lại quay sang trách móc tôi ư?”
Đây chẳng phải là đang quát vào mặt đối phương sao?
Cùng lúc đó, Giang Đức Bảo đi ra ngoài đổ nước, liền nghe được câu này, bồn tráng men trong tay mém chút nữa là đã rơi xuống bể toang.
“Giang Mẫn Vân, mày nói vậy là có ý gì?”
“Mày vừa nói sinh con cùng với người khác là sao hả?”
Giang Đức Bảo thân là một lão sư, cũng coi như là trong sạch cả đời người, bản thân ông ta nằm mơ cũng chưa thể nào ngờ được chính mình sẽ có ngày nghe được những lời nói này.
Giang Mẫn Vân không nghĩ tới hôm nay lại gặp chuyện xui xẻo như thế, tất cả mọi chuyện đều đã bị bại lộ.
Cô ta có hơi sợ hãi người cha của minh.
Cô ta liên tục cắn môi, không nói chuyện câu nào.
“Dược Hoa, mau tới đây nói đi.”
Trước kia, Giang Đức Bảo không thích người con rể Trâu Dược Hoa này, nhưng mà khi đã ở chung rồi thì cũng dần dần tiếp nhận anh ta.
Không vì lý do gì khác, vì khi ông ta tiếp nhận đối phương rồi thì đối phương mới có thể đối xử tốt với con gái của mình hơn.
Nhưng sự tình lại nháo đến mức này.
Trâu Dược Hoa cảm thấy chính mình không còn gì để lừa gạt ai nữa, anh ta đơn giản ăn ngay nói thật: “Tiểu Thạch Đầu không phải con của tôi.”
Sau khi anh ta vừa dứt câu, cảm tưởng như cả trời đất bỗng dưng yên ắng hẳn.
Giang Đức Bảo run rẩy, hỏi lại: “Không phải con của cậu thì là con ai?”
Ông ta dựa lưng vào tường, phảng phất giây tiếp theo là có thể ngã gục xuống đất.
Trâu Dược Hoa nhìn thoáng qua Giang Mẫn Vân, nói: “Là con của phó xưởng trưởng sắp nghỉ hưu.”
Không điểm danh, nhưng là sắp về hưu, phó xưởng trưởng, mấy chữ này lại mang theo vài phần kỳ diệu cùng với chút ý tứ.
Như thể lập tức kể hết mọi chuyện gói gọn trong vài câu.
Thân mình Giang Đức Bảo run rẩy, nói: “Mẫn Vân, có thật là vậy không?”
Giang Mẫn Vân không hề thừa nhận ngay, nhưng mà Giang Đức Bảo lại tiến đến bên cạnh Tiểu Thạch Đầu, Giang Mẫn Vân và Trâu Dược Hoa lớn lên đều có nét rất đẹp. Thế nhưng Tiểu Thạch Đầu lại hơi xấu, trước kia Giang Đức Bảo còn hoài nghi, sau khi ngẫm lại, người xưa có nói sinh con là của trời cho, có thể sẽ khác biệt so với nét của cha mẹ một chút.
Chờ đến khi đứa trẻ trưởng thành là tốt rồi.
Hiện giờ xem ra, đây đâu phải là do đứa trẻ lớn lên xấu xí, mà nhóc hoàn toàn không phải con của Trâu Dược Hoa.
“Nếu như mày không trả lời, thì đó chính là sự thật.”
Giang Đức Bảo nhắm chặt mắt, giây tiếp theo, ông ta cầm bình tráng men lên, liền hướng tới phía Giang Mẫn Vân mà ném: “Trong đầu mày đang suy nghĩ gì vậy hả?”
“Tao dạy cho mày biết thế nào là liêm sỉ, mày đều quên hết lời dạy rồi ư?”
Không phải là Giang Đức Bảo không biết về tính cách có phần hiếu thắng của con gái Giang Mẫn Vân nhà mình, cái gì cũng muốn mình phải là nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận