Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 60:

Hiện tại trong đầu Khương Thư Lan rối tung hết cả lên, cô bất giác nói: “Anh ấy chính là đồng chí Chu.”
Lời này vừa dứt, ban đầu mẹ Khương còn giương súng sẵn sàng, lập tức giống như thay đổi thành một người khác, bà cúi đầu lau nước mắt, nhẹ nhàng mà thở phào một hơi.
Cuối cùng cũng chờ được rồi.
Chỉ là cảnh tượng này, mẹ cô không để người ngoài nhìn thấy.
Khương Thư Lan khẽ kéo tay của mẹ Khương, kêu một câu: “Mẹ, mẹ nhìn kìa, anh ấy tới rồi ạ.”
Thấy biểu cảm của Khương Thư Lan khi thấy anh đến, Chu Trung Phong đã hiểu hết mọi chuyện!
Bọn họ đều đang nói rằng anh không cần cô nữa.
Mà cô lại một mình đau khổ kiên trì, thật sự quá làm khó cô rồi.
Chu Trung Phong đi từ giữa đám người về phía cô, anh đi đến chỗ nào, nhóm xã viên xung quanh đều bất giác nhường đường cho anh.
Cứ như vậy, Chu Trung Phong đi đến trước mặt Khương Thư Lan mà không gặp trở ngại nào, cúi đầu nhìn cô, giọng điệu áy náy: “Xin lỗi, tôi đến trễ, để em chịu oan ức rồi.”
Khi anh biết được Khương Thư Lan gọi điện thoại đến nhà khách mà anh không nhận, anh liền trực tiếp bỏ lại Hứa Thành Binh còn đang sửa xe.
Một mình chạy đến nhà họ Khương ở đại đội Ma Bàn trước.
Nhưng mà, lần đầu tiên Chu Trung Phong tới nên không biết đường, một mình lần mò hồi lâu, mãi mới hỏi được đường đến đại đội Ma Bàn.
Phải hỏi thêm vài người dân bản địa, mới tìm được cửa nhà họ Khương.
Khương Thư Lan nghe vậy, cô ngẩng đầu nhìn anh, đột nhiên như trút được gánh nặng mà nở nụ cười: “Tôi đã biết là anh không rời đi mà.”
Cô vẫn luôn tin tưởng vững chắc, Chu Trung Phong không phải loại người không chào mà đã rời đi.
Rõ ràng là cười, mà càng làm cho người ta đau lòng hơn so với khóc.
Bỗng chốc trong lòng Chu Trung Phong có hơi chút không biết phải làm sao: “Tôi....”
Từ trước đến nay Chu Trung Phong chưa bao giờ biết căng thẳng là gì, dưới một ánh mắt trong sáng đang nhìn chăm chú mình như vậy, khó mà không căng thẳng được.
“Sở dĩ bỏ lỡ cuộc gọi của em, là vì ngày hôm qua tôi lấy được phiếu ba vòng một vang(), nhưng mà đồ vật ở tòa nhà Bách Hóa của thành phố Bình Hương không đủ, phải chuyển hàng từ bên ngoài vào, tôi phải chờ nhận hàng ở kho hàng của tòa nhà Bách Hóa.”
[Chú thích: (
) Ba vòng một vang: là một danh từ được dùng sau thập niên 50 của thế kỉ XX ở Trung Quốc, dùng để chỉ bốn vật dụng là: đài radio (thường của hãng Sao Đỏ hoặc hãng Đèn Đỏ), xe đạp (thường là xe Phượng Hoàng, xe Vĩnh Cửu hoặc xe Phi Cáp), máy may (thường của hãng Phi Nhân hoặc hãng Hùng Miêu (Gấu Trúc)) và đồng hồ đeo tay (thường của hãng Thượng Hải). Đó cũng là một trong những tiêu chí quan trọng của hầu hết phụ nữ khi chọn bạn đời. Đây là bốn món đồ gia đình mà người bình thường hy vọng có được vào thời điểm đó, và chúng cũng tương đối hiếm, và nói chung cần phải mua bằng phiếu. Ba vòng là xe đạp, máy may, đồng hồ; một vang là đài radio. Ba vòng một vang là hàng hóa bán chạy.]
Hàng hóa chuyển từ nơi khác đến tòa nhà Bách Hóa của thành phố Bình Hương, nếu không có ai nhận liền thì sẽ nhanh chóng bị phân chia hết.
Cho nên anh phải tạm thời rời khỏi nhà khách, là bởi vì một mình anh lo được đầu này, nhưng không lo được đầu kia.
Vì vậy trước khi anh đi ra ngoài, còn để lại thư cho nhà khách.
Nhưng mà, cho dù như vậy cũng vẫn bị trễ, lúc không nhận được cuộc gọi của Khương Thư Lan, anh lập tức gọi lại cho chủ nhiệm Vu.
Sau khi bàn bạc, vốn dự định để chủ nhiệm Vu đến thông báo trước, sau đó lại nghĩ lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận