Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 362:

Hôm qua trời mới mưa to, chắc chắn là con ốc móng tay sẽ thò ra để thông khí, có thể nói là tương đối dễ đào.
Khương Thư Lan thật sự chưa thấy bao giờ, cô ngẩng đầu nhìn Miêu Hồng Vân, Miêu Hồng Vân cũng lắc đầu: “Chị cũng chưa từng đào, vì ngại thịt con ốc móng tay này quá ít.”
“Một cái vỏ lớn như vậy, ở giữa chỉ kẹp có chút thịt mà thôi.”
Vương Thủy Hương phản bác: “Con ốc móng tay tuy rằng ít thịt, nhưng thịt rất mềm, so với con sò này còn ngon hơn nhiều.” Cô quay sang dặn dò Khương Thư Lan và Miêu Hồng Vân: “Hai người nhìn giúp tôi xem trên bãi cát nơi nào có lỗ của nó, miệng lỗ chỉ bằng nửa ngón tay út, thấy thì liền gọi tôi ngay.”
Vừa nói vừa tìm kiếm khắp nơi.
Khương Thư Lan liền chú ý nhìn vào bãi cát, vừa thấy lỗ hang, lập tức kinh ngạc kêu: “Chị dâu Thủy Hương, chị nhìn xem có phải cái này không?”
Vương Thủy Hương cầm theo chai nước muối, lập tức chạy lại đây.
Vừa nhìn thấy liền vui vẻ, nói với Miêu Hồng Vân: “Biết tại sao mỗi lần đi biển tôi đều thích gọi Thư Lan đi cùng không? Đây chính là thần may mắn của chúng ta.”
Mỗi lần cùng Thư Lan đi biển bắt hải sản, bắt gặp được rất là nhiều.
Miêu Hồng Vân không nhịn được mà gật đầu.
Chưa gì đã thấy Vương Thủy Hương ngồi xổm xuống, cầm cái xẻng nhỏ san bằng khối cát có lỗ hang kia, lộ ra hoàn chỉnh cửa hang, quả nhiên là gần bằng ngón út, hình bầu dục.
Chị ấy cầm cái chai có đầu nhọn, hướng vào cái lỗ rót xuống ít nước muối. Giây tiếp theo, vèo một cái. Từ bên trong cái lỗ vụt ra một thứ trắng trắng mềm mềm hình thon mềm yếu!
Trên thân mình còn dính cái vỏ thon dài, thân mình dài nhảy dựng lên.
Khương Thư Lan trợn to hai mắt mà nhìn: “Đây là con ốc móng tay sao ạ?”
“Làm sao nó có thể chui ra được chứ?”
“Là do chị dâu Thủy Hương cho nước muối vào lỗ hang hay sao ạ?”
“Con ốc móng tay này xác thực phải dùng muối đào mới lên được.”
Vương Thủy Hương gật gật đầu, trực tiếp động thủ đem con móng tay từ trên bãi cát rút ra, thật may là còn hoàn chỉnh, chị ấy còn không quên giải thích cho Khương Thư Lan.
“Lúc rút ra phải cẩn thận một chút, không thể để đầu lưỡi và cái vỏ của nó bị đứt ra. Con ốc móng tay chỉ có từng này thịt, nếu không còn đầu lưỡi thì chính là chỉ còn cái vỏ không.”
Con móng tay này hẳn là dáng đại vương, hình dạng giống như là ngón giữa, độ rộng ngang chừng ngón cái, vỏ ngoài màu nâu vàng, bên trong là thịt trắng nõn thụt ra thụt vào.
Khương Thư Lan không nhịn được mà đưa tay chạm vào, cảm giác mềm mại: “Con này ăn ngon không ạ?”
Vương Thủy Hương gật đầu: “Chị cảm thấy thịt con này non mềm hơn nhiều so với thịt nghêu sò, trực tiếp cho vào hấp cách thủy hoặc kho tàu đều được.”
Một mình chị ấy cũng có thể ăn hết một bồn.
Khương Thư Lan ước lượng con ốc móng tay, có chút nóng lòng muốn thử, chờ đến thời điểm một lần nữa tìm được lỗ hang của nó.
Vương Thủy Hương vừa thấy bộ dạng của cô liền hiểu, lập tức đưa bình nước muối của mình cho cô: “Em thử xem.”
Khương Thư Lan thích thú, sau khi dùng cái xẻng gạt lớp cát bề mặt cho bằng, toàn bộ miệng hang đều lộ ra, nhận lấy chai nước muối, đối với mỗi cái lỗ hang lại rót chút nước muối.
Trong nháy mắt lập tức vèo vèo, từ dưới đáy hang vụt ra một con ốc thịt trắng non mềm. Khương Thư Lan kích động, ánh mắt nhanh nhẹn lập tức đưa tay đi bắt lấy. Dù bị con móng tay xịt nước vào mặt cũng bất chấp.
Chỉ là khi cô bắt được vào tay mới phát hiện ra con ốc móng tay này quá lớn, cô kéo nó ngoài, nó lại dùng sức thụt lùi xuống.
Trong lúc túm kéo, Khương Thư Lan sợ rằng đầu lưỡi và cái vỏ của con móng tay này sẽ bị đứt.
Vương Thủy Hương vội nói: “Thêm nước muối vào đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận