Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 203:

Lúc này đây, mọi người đều chưa rời đi, thừa dịp thời gian Khương Thư Lan ở phòng bếp nấu nước bạc hà, bọn họ bèn bày biện những thứ như cái tủ, chiếc giường, cùng với ghế này nọ thật cẩn thận.
Không thể không nói, tham gia quân ngũ đúng là có khác, có thể là do vấn đề kỷ luật bộ đội và thói quen sinh hoạt.
Chờ lúc Khương Thư Lan đi ra, phát hiện đồ dùng trong nhà đã được sắp xếp ngay ngắn.
Khương Thư Lan sửng sốt, tiếp đón: “Tôi đã rót xong rồi, đặt ở trên thớt, mọi người vào lấy là được rồi.” Tiếp theo cô thuận tay đưa hai chén nước bạc hà đang cầm trên tay cho chiến sĩ trẻ tuổi bên cạnh.
Chiến sĩ trẻ đỏ mặt nói cảm ơn, bưng chén sứ thô, ngồi xổm xuống bắt đầu uống.
Không thể không nói, nước bạc hà này đến thật đúng lúc, trong hoàn cảnh nóng nực mồ hôi nhễ nhại này, uống một ngụm, mát lạnh, chỉ cảm thấy một dòng khí lạnh từ trong miệng chạy thẳng đến dạ dày, toàn thân liền trở nên thoải mái.
Có người phản ứng nhanh, vừa cho vào miệng đã không nỡ uống tiếp, “Ngọt nhỉ, nước này có vị ngọt à nha!”
Vừa lạnh vừa mát vừa ngọt.
Hầu Tử nhịn không được quay đầu lại liếc nhìn Khương Thư Lan một cái, nhỏ giọng nói với chiến hữu bên cạnh: “Chị dâu thật rộng rãi, nước này chắc có thêm đường trắng rồi.”
Đây chính là đồ quý, thời buổi này có nhà ai nấu cái này mà nỡ thêm đường trắng đâu!
“Mẹ ơi, chị dâu nấu nguyên một chậu nước bạc hà tráng men!”
Nấu uống no luôn! Ngọt như vậy chắc là bỏ không ít đường đâu!
Thật không nỡ!
Khương Thư Lan thực sự không để ý đến những điều này, cô rất thích ngọt, nước bạc hà không thêm đường sẽ không có mùi vị.
Nhìn chiến sĩ trẻ ngồi xổm bên ngoài bưng chén sứ thô uống nước bạc hà, vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào rất là lạ.
Khương Thư Lan đột nhiên phản ứng lại một vấn đề: “Chu Trung Phong, chúng ta hình như quên mua ly uống nước rồi.”
Ngay cả bản thân Chu Trung Phong cũng dùng chén sứ thô.
Anh sửng sốt một chút, sau đó xoay người rời đi: “Không sao, bọn họ đều quen sơ sài rồi, sẽ không chú ý chuyện này đâu.”
Là vấn đề này sao?
Khương Thư Lan đuổi theo: “Vậy buổi chiều anh đến Cung Tiêu Xã mua được không? Nếu không ngày mai anh mời khách đến nhà ăn cơm, dù sao người ta ăn cơm không thể ngay cả nước cũng không uống được!”
Trời quá nóng, Cung Tiêu Xã bên kia, cô không muốn chạy ngược nắng đi một chuyến nữa.
Đối với một người đàn ông, đây không phải là lúc cần dùng tới sao?
Chu Trung Phong gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Giọng nói cũng đè thấp tám độ lớn, dịu dàng không nói nên lời.
Rõ ràng không giống như lúc huấn luyện bọn họ, các chiến sĩ trẻ dựng lỗ tai nghe, không khỏi liếc nhau một cái, đều ấp úng cười một tiếng.
Phó trung đoàn Chu thật dịu dàng nha.
Đang lúc mọi người trao đổi ánh mắt.
Chu Trung Phong ho nhẹ một tiếng, bình tĩnh lấy lại giọng điệu: “Ngày mai trong nhà muốn làm bữa cơm tân gia, chị dâu các cậu bảo anh hỏi các cậu có muốn đến ăn cơm hay không?”
Những lúc như vậy không phải càng thêm náo nhiệt sao?
Vì thế Hầu Tử là người đầu tiên dẫn đầu sửng sốt, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, giọng điệu có phần kinh ngạc: “Đến ạ, ngày mai chúng em bảo đảm sẽ đến đúng giờ!”
Trước đây, người nhà nhóm lãnh đạo đến đảo, cũng có mời khách ăn cơm, nhưng mà đều mời giới hạn một cấp bậc hoặc là lãnh đạo cấp bậc cao.
Những tân binh như bọn họ, ai sẽ quan tâm đến chứ?
Đây là lần đầu tiên có người chủ động mời bọn họ đến ăn cơm tân gia.
Mọi người nhìn nhau, trong lòng cảm thấy phấn khích tột độ.
Chờ uống nước bạc hà xong, đám chiến sĩ trẻ đồng loạt tiến vào, thậm chí còn tự mình cầm chén rửa sạch, đặt ngay ngắn trật tự rồi chào tạm biệt Khương Thư Lan.
“Chị dâu, tạm biệt!”
“Chị dâu, ngày mai gặp!”
“Chị dâu, ngày mai huấn luyện xong chúng em sẽ lại đây giúp đỡ nhé.”
Mở miệng là gọi chị dâu, gọi cực kỳ nhiệt tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận