Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 618:

Bên cạnh có một số người, họ không biết rõ tình hình, nhìn chị Ngưu đáng thương như vậy, không khỏi nói: “Đồng chí Tiểu Khương, nếu cô không làm khó dễ thì giúp bà ấy một chút được không?”
“Cô xem chị ấy cũng quá đáng thương rồi.”
“Đúng vậy đó, tôi biết chị Ngưu, con dâu chị ta có hơi mạnh mẽ, trong khoảng thời gian này chị ta không làm việc, mỗi ngày ở nhà đều bị con dâu chỉ cây dâu mắng cây hoè().”
[Chú thích: (
) Chỉ cây dâu mắng cây hòe: Ý nói vì không tiện mắng thẳng mặt nên mượn một sự kiện khác để tỏ thái độ.]
“Tiểu Khương, cô nhìn bà già kia dập đầu với cô, cô cũng không thoải mái đúng không, với lại cô còn đang mang thai, bằng không cô giống như chị Ngưu nói đi, làm việc thiện tích đức thay đứa bé.”
Không nói đến đứa bé còn tốt. Nhắc đến đứa bé, trong nháy mắt, vẻ mặt Khương Thư Lan liền căng thẳng, trong giọng nói cũng ẩn chứa sự tức giận: “Chị còn dám nói tới con của tôi sao? Chị còn dám dính líu đến con của tôi ư?”
“Dù cho tôi làm việc thiện tích đức cho đứa bé, tôi cũng không thể giúp chị, chẳng lẽ tôi giúp chị trở về tổ chức trộm đồ ư? Giúp chị trở về đào góc tường của tổ chức, giúp chị trở về trộm thức ăn, để chị mang về nuôi đứa cháu của chị đến trắng trẻo mập mạp hả?”
Lúc đầu cô cũng không muốn nói ra chuyện chị Ngưu làm. Cô cũng chưa từng nói, chị Ngưu bị nhà ăn khai trừ mấy tháng, ở bên ngoài Khương Thư Lan cũng không nhắc đến chị Ngưu dù chỉ nửa phần.
Nhưng mà Khương Thư Lan đâu ngờ rằng lúc này đây, loại cục diện này, chị Ngưu lại đến náo một trận lớn với cô.
Chị ta đã bất nhân thì đừng trách cô bất nghĩa.
Quả nhiên, Khương Thư Lan vừa dứt lời, hiện trường liền xôn xao hẳn lên.
“Cái gì? Chị Ngưu trộm đồ sao? Lại còn trộm thức ăn ư?”
“Không thể nào? Bình thường nhìn chị ta thành thật chất phác như vậy, mặt mày luôn tươi cười rạng rỡ, sao có thể làm ra loại chuyện thế này chứ?”
“Tôi nhớ, cháu trai của chị Ngưu đúng là một đứa nhóc mập mạp, trước đó tôi còn nghĩ rằng, đồ ăn ngon của nhà bọn họ đều cho đứa cháu đó, bây giờ nhìn lại, chuyện cũng không phải như vậy rồi!”
Nếu thật sự trộm thức ăn, mang về nuôi cháu mình thành ra trắng trẻo mập mạp.
Đúng là có hơi quá đáng.
Mọi người nói như thế làm cho chị Ngưu hoảng loạn: “Mọi người đừng nghe đồng chí Tiểu Khương nói bậy.”
“Tôi không có!”
Khương Thư Lan tỉnh táo nói: “Vậy chị nói xem tại sao lúc đó chị lại bị nhà ăn khai trừ?”
“Chị có thể nói vì sao bỗng nhiên chị lại tới tìm tôi cầu xin không?”
Hai vấn đề này, chị Ngưu đều không trả lời được.
Tròng mắt chị ta đảo loạn vì chột dạ: “Tôi, do trước kia tôi không may đắc tội cô, nên mới để cho cô đi tố cáo với sĩ quan hậu cần.”
Tránh nặng tìm nhẹ, ăn nói xằng bậy.
“Lúc trước, đồng chí Khương Thư Lan không có tố cáo chị, chị bị khai trừ, là do chị có tật giật mình nên mới tìm tôi tự thú.”
Sĩ quan hậu cần nghe thấy động tĩnh nên đi ra từ văn phòng.
Nhưng cậu ấy vạn lần không nghĩ tới, cậu ấy vừa đi ra đã nghe thấy chị Ngưu ăn nói xằng bậy, vu khống Khương Thư Lan.
Sĩ quan hậu cần nói ra lời này, chị Ngưu triệt để co quắp trên mặt đất.
Chị ta đã cố tình nghe ngóng, sĩ quan hậu cần không ở trong văn phòng nên mới bắt lấy điểm này mà tới tìm Khương Thư Lan.
Chị ta nghĩ Khương Thư Lan chỉ là cô vợ nhỏ mới kết hôn, da mặt mỏng, nhưng chị ta vạn lần không nghĩ tới, sĩ quan hậu cần lại ở đây, hơn nữa còn nói ra lời này.
Cái này khiến cho chị Ngưu cảm thấy hoảng hốt.
“Không phải đâu…”
Những người bên cạnh cũng xôn xao: “Tình hình là vì chị Ngưu trộm đồ nên mới bị khai trừ nha!”
“Chị ta đến làm khó dễ một người phụ nữ mang thai như Tiểu Khương làm gì chứ? Chị ta không biết phụ nữ mang thai ba tháng đầu rất quan trọng sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận