Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1521:

Thản nhiên nói với người bên cạnh mình: “Tôi lẻ loi một mình, không liên quan đến ai hết, kiếm tiền không phải cũng là vì cô ấy sao?”
Nếu không thì việc hắn ta kiếm tiền thì có lợi ích gì chứ?
Mười năm trước hắn ta đã không còn cha mẹ nữa, thực sự chỉ còn mình hắn ta lẻ loi một mình trên đời mà thôi.
Nhiều năm đau khổ giày vò như vậy, kéo dài hơi tàn, không phải là vì muốn kiếm nhiều tiền, lại nhiều tiền hơn một chút sao.
Cho dù sau khi hắn ta chết đi rồi, tương lai một ngày nào đó, nếu như Khương Thư Lan cần, số tiền này cũng đủ giúp cô sống yên phận, khiến nửa đời sau của cô vô tư vô lo rồi, như vậy cũng đủ khiến hắn ta thỏa mãn rồi, không uổng công hắn ta mưu tính một hồi.
Hắn ta không ở bên cạnh cô được, cũng không có thời gian ở bên cạnh cô, mà cô lại càng không nguyện ý để hắn ta ở bên cạnh cô, hắn ta có muốn cũng không thể làm được.
Để lại tiền cho đối phương là điều duy nhất mà hắn ta có thể làm được cho đối phương.
Về phần cơ thể hắn, cứ mắc bệnh một cách khó hiểu, thời gian cũng chẳng còn nhiều nữa.
Hắn ta đôi khi cũng suy nghĩ, liệu đây có phải báo ứng không.
Khi còn trẻ, hắn ta làm thực sự rất nhiều chuyện xấu, hiện tại đã có tuổi rồi, toàn bộ báo ứng đều đã đổ lên người hắn ta rồi.
Nhưng như vậy cũng may, ít nhất vẫn để cho hắn ta hơn hai mươi năm vừa qua để sắp xếp mọi chuyện cho thật tốt.
Làm cho người mà hắn ta yêu thương không còn cần phải lo về chuyện cơm áo nửa đời sau nữa.
Như vậy cũng đủ rồi.
Hắn ta có chết cũng có thể nhắm mắt được.
Thấy người đàn ông kia như vậy, hô hấp của Cao Thủy Sinh lập tức dồn dập hơn mấy phần: “Đồ ngốc!”
“Anh chính là kẻ ngốc!”
“Em chưa từng gặp qua kẻ nào trên đời này ngốc như anh hết.”
Người đàn ông kia bị mắng, không những không tức giận mà còn có chút hưng trí cười lên, không chút để ý mà trêu ghẹo.
“Nhìn Cao Thủy Sinh oai phong lẫm liệt của chúng ta ở bên ngoài mà xem, sao lại giận giữ giống như người vợ nhỏ vậy chứ?”
Hắn ta cùng với Cao Thủy Sinh đi lên từ chợ đêm của phố Bình Hương, đi đến hiện tại hai người cũng không còn thiện lành gì nữa.
Hầu hết mọi chuyện hắn ta đều phụ trách phân phó, Cao Thủy Sinh sẽ đi giải quyết.
Vào những lúc quan trọng, tay bọn họ đều dính cả máu người rồi, thậm chí còn khiến cha người khác tan cửa nát nhà.
Lúc này mới có được sản nghiệp như hôm nay, hắn ta sáu phần, Cao Thủy Sinh bốn phần.
Cao Thủy Sinh giận đến mức không nói lời nào, quay đầu sang một bên, đều đầu bốn rồi, lúc này đây, vẫn ủy khuất giống như ngày đầu bọn họ gặp nhau.
Người đàn ông trầm mặc, cúi đầu ho khụ khụ một tiếng, nhìn thấy chiếc khăn dính máu đỏ tươi, hắn ta đột nhiên nói một tiếng: “Cao Thủy Sinh, nếu...” Tôi không còn nữa, cậu hãy giúp tôi chăm sóc cô ấy.
“Sao vậy?”
“Không có gì, Thủy Sinh à, tính tình này của cậu phải sửa lại đi.”
Rõ ràng khi còn trẻ hai người còn tương phản nhau, tính tình Trịnh Hướng Đông hơi chút là tức giận, ngược lại tính tình Cao Thủy Sinh lại thản nhiên đến đáng sợ.
Nhưng sau khi lớn tuổi hơn, hai người đều thay đổi, Trịnh Hướng Đông dần dần trở nên bình tĩnh, mà Cao Thủy Sinh lại giống như trái bom vậy, không làm gì cũng dễ tức giận.
Cao Thủy Sinh ở bên cạnh đỏ mắt, để tay qua sau lưng, ồm ồm nói: “Em không nói chuyện với anh nữa đâu.”
Người đã bốn mươi tuổi nhưng ở trước mặt người đàn ông vẫn giống như hơn hai mươi năm trước vậy, không có thay đổi gì hết.
Điều này khiến cho người đàn ông nở một nụ cười hiếm thấy, khuôn mặt tuấn mỹ cũng ôn hòa hơn mấy phần: “Cậu đó, vẫn luôn giống như vậy.”
Như vậy cũng tốt, mọi người vẫn luôn biến hóa theo chiều hướng hòa hợp, mà Cao Thủy Sinh vẫn luôn là Cao Thủy Sinh như vậy.
“Em vẫn muốn anh thay đổi hơn.”
Như vậy thì hắn ta sẽ không còn phải khổ sở nữa.
Lời này khiến cho người đàn ông lắc đầu, mặt mày hắn ta lạnh nhạt nói: “Tôi như vậy là được rồi.” Trịnh Hướng Đông yêu Khương Thư Lan.
Hắn ta làm sao có thể thay đổi được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận