Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1509:

“Đúng là Hằng Nhuận Điền Sản của chúng tôi sắp phá sản thật rồi, nhưng tôi dám chắc rằng cô tìm khắp Thâm Thị cũng không tìm được nơi nào bán chung cư rẻ như Hằng Nhuận Điền Sản chúng tôi đâu.”
Bảy trăm một căn, còn chưa bằng một phần ba giá ở bên ngoài.
Khương Thư Lan không trực tiếp từ chối luôn, mà cầm bản quy hoạch trên bàn công tác: “Tiền Loan? Là nơi hẻo lánh, xa nhất ở Thâm Thị, Cát tổng, tại sao lúc trước ông lại chọn nơi này vậy?” viptruyenfull.com - Truyện Dịch Giá Rẻ Cập Nhật Mới Nhất !
“Đây không phải là nơi không có tiền đồ sao?”
Cát Hồng Sơn cười khổ một tiếng, có ai lại trả giá một nơi hẻo lánh như vậy được chứ.
“Được rồi, để tôi suy nghĩ rồi sẽ cho anh kết quả.”
Lời Khương Thư Lan vừa dứt, liền bắt đầu nhìn thấy khu bình luận sáng lên.
[Thư Thư, cô suy nghĩ cái gì vậy? Mau mau đồng ý đi, Tiền Loan đó, nơi này là Tiền Loan của Thâm Thị đó, ba mươi năm sau sẽ trở thành một trong nơi quý giá nhất ở Thâm Thị đó.]
[Khoa trương đến vậy sao?]
[Không khoa trương đâu, những người quen thuộc với Thâm Thị đều biết, Tiền Loan hiện tại là một trong những nơi phồn hoa nhất, có một không hai, hơn nữa nhà ở đây sau này sẽ tăng lên đến mười vạn, hai mươi vạn tệ một căn, mấy người thử nghĩ xem có khoa trương không?]
[Tôi cá chắc, nếu như Thư Thư bỏ qua tòa chung cư này thì sẽ hối hận cả đời luôn đó.]
[Nhưng mà nhưng mà, bảy trăm một căn, còn do dự cái gì đây???]
[Nếu tôi mà là Thư Lan thì tôi đã mua hết luôn rồi, hiện tại mua nơi này chính là mua cải trắng đó.]
[Tôi cũng vậy, nếu như có cơ hội được quay lại thập niên chín mươi, tôi không quan tâm gì mà sẽ chỉ mua nhà ở đây thôi rồi đợi giá tăng lên.]
[Đương nhiên là như vậy rồi, nhà của chúng ta hiện tại chỉ có sáu bao tiền, tính ra là hơn ba trăm vạn, cho vay ba mươi năm, mỗi tháng còn cho vay gần hai vạn tệ, mới có thể mua được một căn hộ hai phòng ở Thâm Thị, ở một nhà năm người, tôi không dám xin nghỉ, không dám mắc bệnh, không dám ngưng làm việc gì hết, chỉ sợ chỗ ở duy nhất của cả nhà sẽ không còn nữa, nhìn xem hiện tại Thư Thư chỉ phải mua bảy trăm một căn hộ, đột nhiên cảm thấy vô cùng ghen tị, tại sao bản thân không sinh ra sớm hơn hai mươi năm chứ!!]
Một bình luận này đủ để nói ra tiếng lòng của không biết bao nhiêu người, tất cả mọi người đều trở nên im lặng.
Có thể tới thành phố mua nhà, đối với người thường mà nói thì vô cùng khó khăn, vô cùng khó khăn.
Vậy nên lúc nhìn thấy Khương Thư Lan có được cơ hội ở trước mặt như vậy, bọn họ sao có thể không kích động được, hận không thể thay Thư Thư đi mua nhà mới được.
Bọn họ là người từng trải, bọn họ biết ngành bất động sản này đã tạo ra không biết bao nhiêu là thần thoại, mua nhà sớm một chút chẳng khác nào kiếm được món tiền lớn.
Khương Thư Lan đọc hết các bình luận rồi thì cũng trở nên im lặng, cô không nghĩ nhà cửa ở Thâm Thị vài chục năm sau lại có giá đến như vậy, hơn mười vạn, hai mươi mấy vạn tệ một căn.
Dù hiện tại Khương Thư Lan cũng được coi như là một tiểu phú bà rồi nhưng cô cũng khó mà tin nổi mức giá cả này.
Thực sự là quá đắt đỏ rồi.
Một căn nhà có giá đến ngàn vạn tệ, ai mà mua nổi chứ?
Tin này vừa khiến cho cô khiếp sợ đồng thời cũng giúp cô biết được một điều, hiện tại việc đầu tư bất động sản hoàn toàn là hoạt động mua bán có thể kiếm ra được lời.
Nhưng cô có muốn mua Hằng Nhuận Điền Sản cũng không thể nóng vội được.
Người làm ăn cần phải chú ý cân bằng, ai càng nóng nảy thì càng dễ gặp nhiều rủi ro.
Vậy nên Khương Thư Lan cũng không lập tức đồng ý luôn, cô gật đầu với Cát Hồng Sơn: “Cát tổng, chuyện lớn như vậy tôi không thể tự mình quyết định được, để tôi quay về thương lượng lại một phen.”
Cát Hồng Sơn làm sao không biết đây chỉ là lấy cớ cho qua mà thôi.
Ông ta không hiểu, tại sao lúc trước Khương Thư Lan rõ ràng là có dã tâm như vậy mà bây giờ lại đột nhiên tỉnh táo lại rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận