Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 747:

Bởi vì cậu ấy luôn muốn học hỏi những điều mới, dù là không làm nổi ở trong căn tin nữa thì vẫn có thể làm việc được ở nhà xưởng rau củ khô được.
Khương Thư Lan thấy vậy liền khen cậu ấy: “Cậu giỏi thật đó.”
Nghe được lời này, Tiểu Lưu bỗng cảm thấy cổ mình chợt lạnh, cậu ấy còn cảm thấy có gió lạnh thổi vào cổ mình.
Kết quả lại nhận ra Chu Trung Phong đang lén nhìn chằm chằm vào cậu ấy.
Tiểu Lưu lập tức rụt cổ lại: “Tiểu Khương, không phải là cô muốn đi tới nhà xưởng hoa quả khô ở bên cạnh sao? Mau đi nhanh đi, nhà máy rau củ khô của chúng tôi ở bên này nóng quá, đừng để bản thân với em bé phải chịu nóng.”
Tiểu Lưu này vẫn rất hiểu chuyện.
Chu Trung Phong nhìn cậu ta một cái liền thu hồi ánh mắt: “Cố gắng làm cho tốt.”
Sau đó liền dẫn Khương Thư Lan tới nhà máy hoa quả khô, cô không ngờ rằng, nhà xưởng hoa quả khô vậy mà lại có nhiều người đang đợi cô đến như thế.
Có tư lệnh Cao, sư trưởng Lôi, chính ủy Tống cùng với sĩ quan hậu cần.
Bốn người này dường như đã chiếm được một nửa rồi.
Hơn nữa ở bên cạnh nhà xưởng hoa quả khô, tạm thời dựng một căn phòng nhỏ, đây là một căn cứ bí mật.
Thấy Khương Thư Lan đến đây rồi, mọi người đều nở nụ cười: “Tiểu Khương, cô đến rồi.”
Thái độ hài hòa không nói lên lời.
Khương Thư Lan đâu biết mấy lãnh đạo này lại đang đợi cô đâu!
Nếu như biết thì cô đã không ở lại hai nhà máy kia lâu đến như vậy.
Khương Thư Lan đưa tay ra nhéo người Chu Trung Phong, có chút trách cứ anh vì đã không nhắc cho cô biết.
Mọi người ở bên cạnh thấy vậy thì cười lên: “Đây cũng không thể trách Chu Trung Phong được, là bọn tôi nói cậu ấy không cần nói cho cô biết, để cô thoải mái mà nhìn các nhà xưởng.”
Khương Thư Lan có chút bối rối: “Lãnh đạo, sao mọi người đều đến đây hết vậy?”
“Muốn nhìn cô làm đồ hộp.”
Quan trọng hơn chính là, tư lệnh Cao với sư trưởng Lôi đều rất thích ăn.
Lần trước đồ hộp vải bọn họ đều ăn không đủ, nghĩ đến việc nếu hôm nay Khương Thư Lan đến thì sẽ làm, bọn họ có thể ăn được nhiều hơn một chút.
Vì vậy hai người bọn họ giữa trưa tăng ca một hồi lâu cũng là vì để đến chiều có thể tranh thủ đến được một hai tiếng.
Khương Thư Lan không ngờ lại nghe được câu trả lời bất ngờ như vậy.
Áp lực của cô lập tức có chút lớn hơn.
Nhưng con người Khương Thư Lan lại có đặc điểm là, bản thân cô càng hồi hộp thì mặt cô lại càng không có chút thay đổi, ít nhất thì nhìn từ bên ngoài trông vô cùng bình tĩnh.
Cô nhìn sĩ quan hậu cần: “Đường phèn với hoa quả đều đã chuẩn bị xong hết chưa?”
Sĩ quan hậu cần gật đầu.
Sau đó liền mở khung ra, hai cái khung bên trong chứa đầy các loại hoa quả khác nhau.
Đứng đầu tiên chính là quả xoài, sau đó là đến vải, hồng bì, chuối, mận, đào trắng, đu đủ, dừa vân vân.
Quả thực là khiến người ta nhìn đến hoa cả mắt.
Khương Thư Lan ngây người ra, không thể không nói, hiệu suất của quân đội thực sự rất cao.
Dường như toàn bộ các loại hoa quả ở trên đảo đều đã được quân đội vặt đến đây hết rồi.
Cô chọn ra được quả xoài, đu đủ cùng với đào trắng trong số các loại hoa quả kia.
Đây đều là các loại quả cứng hơn chút, thích hợp để làm đồ hộp hơn.
Thấy mấy loại hoa quả mà cô chọn không có vải, tư lệnh Cao muốn nói gì đó rồi lại thôi.
Sư trưởng Lôi ho nhẹ một tiếng: “Tiểu Khương à, sao không thấy cháu chọn quả vải vậy?”
Khương Thư Lan vốn đang định nói rằng thịt vải rất mềm, không thích hợp để làm đồ hộp, bởi vì lần trước đến cuối cùng có hai quả vải đã biến thành nước đường luôn rồi.
Nhưng bỗng thấy Chu Trung Phong nhìn về phía cô.
Khương Thư Lan thuận tay nhấc một chùm vải lên: “Đây là loại được chọn cuối cùng, suýt nữa thì cháu hoa mắt không nhìn thấy.”
Thấy cô chọn vải rồi, sư trưởng Lôi với tư lệnh Cao đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận