Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1345:

Khương Thư Lan: "Biết chữ nghĩa, biết chịu khổ, đầu óc tỉnh táo đừng bị người ta dắt mũi lừa bịp là được."
Khương Học Dân: "Cái này cháu không thành vấn đề."
Mắt thấy đương sự đều đã đồng ý cả rồi. Khương Thư Lan quay đầu nhìn Tưởng Tú Trân và anh cả của mình: "Anh cả chị dâu cả, còn ý kiến của hai người thì sao?"
Đây cũng coi như là tiền trảm hậu tấu.
Tưởng Tú Trần còn nói được gì chứ, chị ấy cảm kích còn không kịp, thằng con thối nhà mình xem như đã một bước lên mây.
"Thư Lan, chị, thôi, tóm lại….” Tưởng Tú Trân kéo tay Khương Thư Lan: "Chị thay mặt thằng bé Học Dân này cảm ơn em."
Khương Thư Lan lắc đầu: "Người trong nhà đừng nói mấy lời này chứ."
Cũng là tình huống của Khương Học Dân khác với những người trong nhà nên cô mới có ý định dẫn cậu ta đi.
Đợi đến khi mọi chuyện kết thúc, chị dâu hai Khương vốn định đi xem náo nhiệt, nhưng lại nghĩ tới truyện trước kia nên lòng chị ấy lần đầu tiên cảm thấy có chút không thoải mái.
Không nhịn được nói thầm với chồng mình: "Anh xem Thư Lan dẫn Học Dân đi rồi, có thể bảo em ấy dắt theo cả Học Vệ nhà chúng ta không?"
Đó chính là Thủ đô đấy.
Chị ấy nói xong câu này, anh hai Khương không nhịn được trừng mắt ngay với chị ấy, thấp giọng nói: "Anh thấy em nên nhân lúc còn sớm mà thu hồi tâm tư ấy đi, Học Dân vì chuyện gì mới đi xa tha hương em thật sự không biết à?"
Nghĩ đến chuyện Học Dân đã hai mươi mấy tuổi mà vẫn chưa kết hôn.
Hơn nữa ngày nào trong đội sản xuất và Văn phòng Thanh niên trí thức cũng truyền tới tin đồn nhảm nhí.
Sự xúc động của chị dâu hai Khương tức khắc héo queo: "Chẳng phải em chỉ thuận miệng nói thôi sao? Cũng đâu có ý gì khác."
"Vả lại em cũng đâu nỡ để Học Vệ thật sự đi xa tha hương." Dừng một chút rồi lại nói thầm một câu: "Còn nữa, Thư Lan là cô em chồng của em, chẳng lẽ em lại tăng thêm gánh nặng cho em ấy sao?"
Cũng chỉ là ý nghĩ trong thoáng chốc, bị chồng mình mắng một câu thì cũng tỉnh táo lại.
Nếu Thư Lan thật sự dẫn Học Vệ nhà họ theo, chị ấy không nỡ là một chuyện, một chuyện khác là không muốn gây thêm phiền phức cho cô em chồng.
Khiến cô bị cả nhà chồng khinh thường.
Khương Thư Lan vốn đang thu dọn đồ đạc, Tưởng Tú Trân bên cạnh lại đến tìm cô bàn chuyện, không ngờ lại nghe được những lời hai vợ chồng họ nói.
Hai người nhìn nhau một cái, mỉm cười như trút được gánh nặng.
Trước đó các cô còn sợ bị nói rằng Khương Thư Lan thiên vị Học Dân, giờ thì tốt rồi, nghe được kết quả này đã đủ khiến người ta thoả mãn.
Tưởng Tú Trân kéo Khương Thư Lan vào phòng: "Tuy chị hai của em nói vậy thôi chứ thật ra lòng dạ mềm hơn bất cứ ai. Lúc ấy, sau khi biết được chuyện của Học Dân và thanh niên trí thức Lý, em ấy còn định đến tìm thanh niên trí thức Lý để cãi nhau với người ta ngay nữa kìa. Em ấy định hỏi cô ấy xem Học Dân nhà chúng ta có chỗ nào không xứng với cô ấy, vẫn là chị kéo em ấy lại mới không gây ra chuyện."
Khương Thư Lan ngẫm lại cái tính cách miệng dao găm tâm đậu hủ của chị dâu hai nhà mình, không nhịn được nhấp môi mỉm cười.
"Em hiểu mà." Giọng nói vẫn nhẹ nhàng trước sau như một.
"Vậy là được rồi, chị cả đây cũng không khách sáo với em nữa. Đứa nhỏ Học Dân này luôn thích ẩn giấu tâm tư, lại trầm tính kiệm lời. Chuyện lần này của nó với thanh niên trí thức Lý bọn chị thật sự chẳng biết gì cả, đợi đến lúc biết thì đã muộn."
Chuyện của Học Dân và thanh niên trí thức Lý vốn được giữ kín mít, toàn bộ người nhà họ Khương cũng không ai biết.
Nhưng chuyện Học Hoa kết hôn đưa ra lễ hỏi không biết vì sao lại truyền đến tận Văn phòng thanh niên trí thức, hơn nữa người trong văn phòng thanh niên trí thức và thanh niên trí thức Lý không vừa ý nhau nên đâm ra cãi nhau.
Bị người biết chuyện nghe thấy lúc này mới truyền khắp nơi.
Người nhà họ Khương vì thế mới biết.
Nghĩ đến đây, Tưởng Tú Trân thở dài: "Em dẫn Học Dân đi cũng tốt, miễn cho nó sống ở đây cũng khiến thanh niên trí thức Lý khổ sở."
Bạn cần đăng nhập để bình luận