Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1548:

Chỉ là, trước khi đi, Khương Thư Lan không nghĩ tới Bình An cũng từ Tây Bắc tới đi cùng cô, điều này làm cho cô cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn.
Nhìn bộ dạng chật vật của Khương Bình An, Khương Thư Lan nhịn không được mà tò mò nói: “Làm sao mà giống ai đang đuổi sau lưng cháu thế."
Trong suy nghĩ của cô, cậu ấy luôn là một đứa trưởng thành có tính tình trầm ổn.
Khương Bình An cười khổ một tiếng: "Cô à, trước mắt cô cho cháu ở nhờ một khoảng thời gian nhé.”
Cậu ấy đã hơn hai mươi tuổi rồi, chính là thời kỳ đỉnh cao của sự nghiệp, nhưng mọi người trong nhà lại lo lắng về tình cảm cá nhân của cậu ấy, cho nên đã giới thiệu cho cậu đi xem mắt rất nhiều, cậu ấy quá mệt mỏi vì chuyện đó nên có nhà mà không thể về, dứt khoát xin nghỉ nửa tháng đi giải sầu.
Về phần nhà ở Đông Bắc, nhất định là không thể trở về, bằng không trở về sẽ bị ông bà nội, cha, bác, thím cả bọn họ sẽ lại thúc giục cậu ấy kết hôn.
Khương Thư Lan nghe xong, nhịn không được cười: "Cái này có là cái gì đâu chứ, dù sao cháu cũng đến tuổi kết hôn rồi, nên kết hôn đi thôi.”
Khương Bình An lắc đầu: "Anh cả còn chưa kết hôn nữa cơ mà.”
Khương Vệ Dân đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng còn chưa kết hôn, cậu ấy mới hơn hai mươi tuổi, sốt ruột cái gì chứ.
Khương Thư Lan: "Vậy thì cháu cứ kết hôn trước đi."
Khương Bình An suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: "Tạm thời cháu còn chưa có ý định kết hôn.”
Nói xong, cậu ấy đem ánh mắt nhìn về phía Chu Khiếu An, Chu Khiếu An cảm thấy mình rợn hết cả người: "Đừng nhìn em, em còn chưa tốt nghiệp đâu đấy.”
Cậu ấy cũng không muốn bị thúc giục phải nhanh chóng kết hôn đâu.
Khương Thư Lan biết tính tình của hai đứa nhỏ này, cũng không thúc giục bọn chúng làm gì: "Được rồi, trong lòng các con tự biết rõ là được, Bình An, nếu cháu đã tới, vậy thì cùng chúng ta đi Hương Cảng dạo một vòng nhé. Nếu không thì sau này cháu bận rộn, sợ là cũng không có cơ hội để đi lần nữa."
Lần này, Khương Bình An ngược lại cũng không cự tuyệt, chỉ cần không thúc giục cậu ấy kết hôn thì đi đâu cũng được.
Nếu đã quyết định đi đến Hương Cảng, Khương Thư Lan đã sớm sắp xếp xong mọi việc, từ hải đảo đi đến Hương Cảng, ngược lại cũng không tính là quá xa, một chuyến thuyền thì đã đến.
Cô nhận được thiệp mời của Lí Húc Dương, là một buổi tiệc rượu do nhà họ Lý tổ chức, trên du thuyền trên biển, có thể nói lần này ai có thể nhận được thiệp mời thì đều là những đại nhân vật có máu mặt trong giới thượng lưu.
Khương Thư Lan vừa đến Hương Cảng, Lí Húc Dương liền tự mình tới đón người, so với thân thể mũm mĩm lúc trước, tựa hồ anh ta dã gầy đi một chút, cũng không giống như trước nhìn thấy ai cũng nở nụ cười, ngược lại còn có thêm vài phần khí chất của các quý công tử.
Chỉ là, nhìn thấy ân nhân cứu mạng hôm đó, Lí Húc Dương vẫn thân thiết như trước: "Chị Khương.”
"Chị vẫn xinh đẹp như trước."
Thành thật mà nói, trong giới của bọn họ, anh ta cũng đã nhìn thấy không ít mỹ nữ, thậm chí mỹ nhân trong giới giải trí cũng có, nhưng loại người như Khương Thư Lan đã hơn bốn mươi tuổi rồi nhưng lại nhìn còn giống như mới hai mươi bảy hai mươi tám tuổi vậy, trên người vừa thuần khiết lại vừa quyến rũ.
Lí Húc Dương vừa nói xong lời này, Khương Bình An cùng Chu Khiếu An ở bên cạnh cũng đều đồng thời nhíu mày.
Lí Húc Dương hơn một năm này chắc cũng tôi luyện thêm không ít, anh ta lại nói: "Chị Khương, đây là hai đứa con trai nhà chị à, sau này cũng sẽ là anh em của Lí Húc Dương em nhé.”
Cô cũng cười nói với anh ta, huống chi, Khương Thư Lan được mời là vì Lí Húc Dương.
Khương Thư Lan gật đầu: "Đây là con trai tôi Chu Khiếu An, còn đây cháu trai tôi Khương Bình An. Còn đây là Bốn Mắt, trước đó cậu đã gặp qua cậu ấy rồi đây."
Bọn họ lần này đi đến Hương Cảng, vẫn dẫn theo Bốn Mắt làm vệ sĩ.
Lúc nghe hai người được giới thiệu là Chu Khiếu An và Khương Bình An, Lí Húc Dương càng nhiệt tình hơn vài phần: "Anh Khương, anh Chu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận