Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 223:

Lời này khiến cho Từ Mĩ Kiều giận đến không chịu được.
“Tôi thấy chồng cô lấy được cô thực sự không hay ho chút nào, dựa vào tiêu chuẩn mời khách của cô cũng có thể biểu hiện ra được phạm vi xuất hiện, quan hệ qua lại của nhà cô, mà cô lại đi mời mấy tân binh đến như vậy, ngoài gây trở ngại cho chồng cô thì có tác dụng gì đâu chứ?”
Lời này vừa thốt ra, trong lòng lập tức trở nên yên ắng.
Ở bên ngoài, nhiệt huyết trong con người Hầu Tử còn đang sôi trào, nháy mắt lại trở nên lạnh như băng.
Thực ra Từ Mĩ Kiều nói cũng đúng, bọn họ đi tới cửa nhà phó đoàn Chu, ngoài việc gây ảnh hưởng cho đối phương thì thực sự không có chút ưu điểm nào hết.
Sư trưởng Lôi không biết từ lúc nào cũng đã đứng ở cửa, càng không biết ông ấy nghe được bao nhiêu rồi.
Ông ấy nhìn sắc mặt đỏ bừng của chiến sĩ kia, loại quẫn bách này khiến ông ấy không khỏi thong thả bước về phía trước, vỗ vai Hầu Tử: “Lời này không đúng đâu, cậu đừng để trong lòng làm gì.”
Hầu Tử sửng sốt, có chút kinh ngạc: “Sư trưởng Lôi.”
Đội trưởng Triệu bên cạnh thì gấp đến độ bốc hỏa luôn rồi, vợ anh ấy từ trước đến nay luôn hiểu chuyện đúng mức, sao lần này lại nói đến chuyện này ở đây?
Hận không thể đi tới mà bịt miệng Từ Mĩ Kiều vợ mình lại.
Sư trưởng Lôi gật đầu với Hầu Tử.
Sau đó, ông ấy nhìn thoáng qua đội trưởng Triệu, đội trưởng Triệu lập tức trở nên im lặng: “Biết vì sao mà tôi chưa từng thích việc tham gia tiệc ăn uống này kia chưa?”
Lời này vừa nói ra, xung quanh lập tức trở nên yên lặng.
Đội trưởng Triệu trong lòng đại khái cũng đoán được rồi, nhưng hắn ta cũng không dám tiếp tục nghĩ nữa.
Không ngờ được rằng, sư trưởng Lôi lại tiếp tục nói: “Bởi vì tiệc ăn uống này bị mấy người làm cho trở nên vô cùng phức tạp, ăn một bữa cơm còn phải suy tính đủ kiểu như vậy, làm mất đi ý nghĩa của một bữa cơm.”
Thanh âm không cao không thấp, có thể khiến cho người từ trong phòng ra ngoài phòng, toàn bộ đều nghe thấy được hết.
Lời này vừa nói ra, Từ Mĩ Kiều vừa rồi còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, trong chốc lát sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.
Chị ta không thể ngờ được bên ngoài còn có người, vậy mà còn là sư trưởng Lôi.
Vậy những lời chị ta vừa nói bị nghe thấy bao nhiêu rồi?
Lời kia của sư trưởng Lôi không phải là nhắm đến chị ta đó chứ?
Từ Mĩ Kiều có chút lung lay đến mức sắp sụp đổ rồi.
Khương Thư Lan lại hơi ngạc nhiên, cô lững thững đi ra bên ngoài.
Quả nhiên ở trước cửa không chỉ có sư trưởng Lôi mà còn có hơn mười người khách trước đó cô đã mời tới nhà.
Sư trưởng Lôi thấy Khương Thư Lan đi ra, sắc mặt lập tức dịu đi trong giây lát: “Biết vì lý do gì mà lần này tôi phá lệ đi tới nhà họ Chu để tham gia tiệc ăn uống này không?”
“Bởi vì....”
Ông ấy nâng ngón tay chỉ vào Tiểu Hầu Tử đang đứng co quắp trước cửa, nói với những tân binh khác trong sân.
“Vì lần này nhà họ Chu không chỉ mời sư trưởng như tôi, mà còn mời cả những tân binh, mọi người biết đây là biểu hiện của điều gì không?”
“Là đối xử bình đẳng, trong mắt cặp vợ chồng đồng chí Chu thì tất cả mọi người đều giống nhau, điều này khiến tôi cảm thấy rất thoải mái, cảm thấy được tất cả mọi người đều giống như nhau. Đây chỉ là một bữa cơm tân gia bình thường, không trộn lẫn chút toan tính tư lợi nào hết.”
“Các đồng chí, mấy người hãy để tay lên ngực tự hỏi, lúc trước khi mọi người mời cơm tôi, có mời khách khứa giống như lần này không?”
Lời này vừa nói ra, đội trưởng Triệu theo bản năng mà cúi đầu xuống, hắn ta bắt đầu cảm thấy xấu hổ rồi.
Từ Mĩ Kiều thấp thỏm lo lắng, đã đến mức như vậy rồi, chị ta còn không hiểu được nữa thì chắc là bị ngốc rồi.
Lời này của sư trưởng Lôi là dựa vào việc cảnh cáo mọi người để cảnh cáo chị ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận