Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 245:

“Ôi chao ôi, hai người bị làm sao vậy? Sao lại xuề xòa thế này? Có phải vì tranh đồ tốt mà bị sóng đánh hay không?”
“Đúng rồi, đồ tốt của hai người đâu mất rồi?”
Đây mà là câu hỏi sao?
Đây chính là giết chết tâm người bằng lời nói!
Hai người Từ Mĩ Kiều cùng Tiêu Ái Kính lập tức giận đến phát run.
Vừa định phản bác, Vương Thủy Hương đã xoay người rời khỏi đó, còn không quên nói to với Khương Thư Lan: “Nhiều bào ngư như vậy, chúng ta phải ăn thế nào mới hết được đây?”
“Ôi chao, sợ là sẽ ăn không hết được mất!”
“Mấy người nói xem có nên chia cho đồng chí Từ với đồng chí Tiêu mỗi người một ít được không? Thôi bỏ đi, hai người bọn họ cao ngạo như vậy, cần gì đến số bào ngư này của chúng ta đâu chứ, chúng ta vẫn nên tự giữ lấy cho bản thân ăn là được rồi!”
Từ Mĩ Kiều: “...”
Tiêu Ái Kính: “...”
Thực sự rất là muốn giết người mà!
Đợi sau khi về đến nhà rồi, mấy người Khương Thư Lan bắt đầu kiểm kê thu hoạch của hôm nay, mười con ốc mắt mèo, bốn con bạch tuộc, ba con sò ánh trăng.
Về phần số bào ngư...
Dù ba nhà bọn họ đã chia đều, Khương Thư Lan cũng phải được hơn bốn mươi cân.
Hơn bốn mươi cân!
Ước chừng phải đựng đầy một rổ lớn!
Làm cơm để ăn cũng không xong, hơn nữa cô cũng rất đau đầu, không biết phải nấu như thế nào?
Lúc trước cô đã nghe Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân nói qua, nhưng bọn họ lại nói luộc không bào ngư, Khương Thư Lan có hơi không quen cho lắm.
Cô nhìn cả một rổ bào ngư kia, bản thân lâm vào trầm tư.
[Mấy người nói xem Thư Thư đang suy nghĩ điều gì vậy? Có phải đang suy nghĩ xem nên nấu bào ngư như thế nào không?]
[Nhiều thế cơ mà, ăn đến phát sầu, không biết ăn thế nào cho hết được.]
[Trời ơi ơi ơi ơi ơi, bào ngư thực sự rất tươi ngon, muốn nếm thử qua quá, cảm giác từng miếng hải sản ở trong miệng!]
[Nếu tôi là Thư Thư, tôi sẽ lập tức đem toàn bộ số bào ngư kia nấu ăn hết, không bỏ lại chút gì luôn!]
[A a a! Nước miếng chảy hết rồi! Tôi muốn ăn miến hấp bào ngư, tôi không chỉ biết ăn đâu, còn biết nấu nữa đó!
Sau khi rửa sạch sẽ hết bào ngư rồi, hướng xuống phía dưới, đặt phần thịt trắng nộn ở đó vào đĩa.
Kế đến chuẩn bị ngâm miến trắng xong, đặt trên một lớp tỏi băm, cho nước xuống dưới nồi hấp cách thủy khoảng năm phút.
Sau khi mở vung nồi ra, đổ bát dầu vừng mới đun sôi vào miến tỏi băm.
Chỉ trong nháy mắt, miến tỏi băm lập tức có được màu vàng óng ánh, miến trong suốt, thịt bào ngư trắng nõn màu mỡ cuốn cùng với miến cứ vậy chui vào miệng.
Tỏi băm thực sự rất thơm, miến mềm mềm dễ ăn, thịt bào ngư tươi ngon, quả thực là rất tuyệt vời!]
[Sụp sụp, nuốt nước miếng!]
[Đúng là vua đầu bếp!]
[Đây thì có là gì, nhìn tôi đây! Hải sản ngon nhất là đem nướng lên, sau khi rửa sạch sẽ bào ngư rồi, quét một lớp dầu lên đó. Sau đó đặt lên trên vỉ nướng, lúc đang nướng thì quét thêm ít gạo kê cay cùng với tỏi băm.
Lại tăng thêm chút nhiệt, lúc độ nóng đạt đến độ cao nhất, dầu vì nóng mà bắt đầu kêu lên ken két, lớp thịt màu trắng màu mỡ bắt đầu dần dần tách ra khỏi vỏ.
Đợi khi thịt chín rồi, màu vàng của dầu, màu đỏ của gạo kê cay, cùng với màu trắng của thịt bào ngư sẽ hòa hợp lại với nhau.
Lúc này cho vào miệng ăn trực tiếp, đầu tiên sẽ là cay cực hạn, sau đó đến ngậy cực hạn, hương vị đó chắc không cần tôi phải miêu tả thêm đâu!!]
Khu bình luận rơi vào im lặng.
Khương Thư Lan nhìn chằm chằm khu bình luận, nuốt hết nước miếng, nháy mắt đã có được ý tưởng: “Đầu tiên là hấp một phần, sau đó nướng một phần, còn lại sẽ đem đi luộc.”
Khu bình luận.... [???]
[Thần bếp lại lần nữa đoán trúng được phán đoán của Thư Thư rồi? Các vị ngầu quá!]
Khương Thư Lan: “...???”
Bạn cần đăng nhập để bình luận