Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1403:

Chuyện này… Cao Thủy Sinh đột nhiên hỏi: “Cho dù cô ấy dối trá, hoang đường, ác độc, gạt người thì sao?”
“Thì tính sao?”
“Cô ấy vẫn là cô ấy, tôi vẫn yêu cô ấy.”
Cho dù lúc cô ấy tốt, hắn ta vẫn yêu cô, ngược lại lúc cô ấy không tốt, hắn ta vẫn là rất yêu cô.
Bởi vì ở trong mắt Trịnh Hướng Đông mà nói, cô ấy là độc nhất vô nhị.
Mà đối với Trịnh Hướng Đông, đời này hắn ta cũng chỉ sẽ yêu một mình Khương Thư Lan.
Nghe xong lời này, Cao Thủy Sinh hoàn toàn trầm mặc xuống: “Quả thật em không bằng anh.”
Tình yêu của anh đối với Giang Mẫn Vân không giống như vậy, anh thích Giang Mẫn Vân, nhưng là thích những điểm tốt của cô ấy, anh cảm thấy đối phương là một nữ thần cao cao tại thượng, là người nắm giữ trái tim của anh.
Mà bây giờ chứng kiến Giang Mẫn Vân thay đổi như vậy khiến cho Cao Thủy Sinh cảm thấy chính mình bị lừa gạt.
Anh không thể chấp nhận được việc bản thân thích một người phụ nữ ác độc, dối trá như vậy.
Nhưng mà Trịnh Hướng Đông lại có thể làm điều đó.
Đương nhiên đây là điểm khác nhau lớn nhất của hai người
“Lão đại, anh…”
“Hư!”
Trịnh Hướng Đông hướng tới anh đặt lên một ngón tay, quay đầu lại nhìn thoáng qua lại lần nữa phần mộ phủ bạc tuyết, thấp giọng mà cười một chút: “Anh ta đã thắng.”
Lúc trước, trước khi lão hiệu trưởng chết có nói, cả đời này sẽ không có khả năng là Khương Thư Lan thích hắn ta.
Hắn ta lúc ấy chỉ khịt mũi coi thường.
Ai lại ngờ được, đối phương thật sự không hề thích hắn ta.
Thật giống như tiên đoán của lão hiệu trưởng.
Nếu hỏi Trịnh Hướng Đông, đời này hắn ta hối hận nhất là thứ gì.
Đó chính là hắn không nên tức chết lão hiệu trưởng.
Chỉ có duy nhất một khả năng, giữa hắn ta và Khương Thư Lan đoạn tuyệt quan hệ.
*
Bởi vì Khương Thư Lan là người thi đậu được Thanh Đại, toàn bộ già trẻ lớn bé của nhà họ Khương đều rất náo nhiệt, cứ từng đợt từng đợt chiêu đãi bạn bè thân thích.
Thiết đãi đến năm ngày.
Người nhà của Khương Thư Lan tấp nập chuẩn bị đợt xuất phát đi hải đảo, căn bản là cô sẽ đi đưa tin đến trường học ở thủ đô trước, nhưng đồ đạc vẫn chưa thu xếp xong.
Vẫn là nhớ về một chuyến đi hảo đảo, sau khi thu xếp xong cho mấy đứa nhỏ thì sẽ đi thủ đô.
Hôm nay cô và Chu Trung Phong sẽ cùng đi với nhau.
Rất nhiều người tới đưa tiễn, có cả xã viên, có cả là thân nhân, thậm chí còn có cả thanh niên trí thức đều tới tiễn cô đi.
Thật sự là thành tích lần này của Khương Thư Lan rất đáng chú ý, quả thực là hiếm có khó gặp trên đời.
Hơn nữa, bởi vì lúc đó hai người sử dụng chung tài liệu, dẫn đến thành tích của cả hai đều không tệ lắm, đều được điểm như mong muốn, còn có mấy điểm phát huy ngoài sức tưởng tượng của người thường, vượt xa cả mong đợi.
Cho nên mọi người cũng đều tự khắc đến cảm ơn Khương Thư Lan.
Khương Thư Lan cũng chào tạm biệt mọi người.
Cô cố tình bỏ qua ánh mắt của một người, hướng đến Chu Trung Phong mà nói: “Chúng ta đi thôi.”
Chu Trung Phong ừ một tiếng.
Anh nhìn lướt qua vị trí phía trước Khương Thư Lan, cố ý nhìn sang thì thấy một nữ đồng chí không quen biết, anh bình tĩnh thu hồi lại ánh mắt, dẫn theo hành lý: “Đi thôi.”
Đối với thanh niên trí thức Lý mà nói, ánh mắt kia có chút làm cho cô ta sợ hãi.
Cô ta theo bản năng mà lảo đảo lùi về sau mấy bước, chờ đến lúc cô lấy lại tinh thần, Khương Thư Lan đã ngồi trên xe rồi.
Trên mặt thanh niên trí thức Lý hiện lên một tia ảm đạm, thành tích mọi người thực sự đều rất tốt, trừ cô ta ra, thành tích thật tệ.
Chuyện này đối với cô ta mà nói là một đả kích cực kỳ nghiêm trọng.
Phải biết rằng một chuyện, so với người khác thì cô ta vất vả hơn nhiều, chỉ là bởi vì cô ta không có một phần tư liệu thi đại học của Khương Thư Lan.
Kỳ thật cô ở đây là muốn ép đối phương mở miệng truy cứu, nhưng rồi chính mình lại không thể mở miệng ra nói.
Cho nên lúc nãy mới bỏ lỡ cơ hội.
Thanh niên trí thức Lý có chút ảo não, hết thảy cho dù có hối hận thì cũng không còn đường sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận