Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 399:

Hợp tác xã tín dụng là hai gian nhà lớn cũ kỹ bằng đất lợp ngói, trên cửa được treo một cái bảng ghi mấy chữ hợp tác xã tín dụng.
Khương Thư Lan trố mắt nhìn, cô nắm chặt cái túi trong ngực, nhỏ giọng hỏi Miêu Hồng Vân: “Sao quân đội không xây lại chỗ này vậy ạ?”
Nếu quân đội tới đây xây dựng lại hợp tác xã tín dụng này, ít nhiều gì cũng sẽ là mấy gian nhà ngói gạch đỏ khang trang!
Miêu Hồng Vân lắc đầu: “Hợp tác xã tín dụng này do người ở đây xây nên, nếu là em, em sẽ giao cái sọt tiền đến tay quân đội à?”
Đây cũng là mâu thuẫn giữa quân đội và địa phương.
Khương Thư Lan lắc lắc đầu, tiền của mình vẫn phải để trong túi mình thì mới an toàn.
Để ở trong túi người khác, lỡ người ta ôm tiền chạy đi mất thì sao?
“Thì như thế còn gì?”
Miêu Hồng Vân thở dài: “Mẹ chồng của em cho em không ít, nếu em không yên tâm nơi này, thật ra em có thể gửi ở Dương Thành, một vài hộ gia đình ở đây có mở tài khoản tiết kiệm ở hợp tác xã tín dụng Dương Thành, chỉ là nơi đó khá xa, chị ngại không có phương tiện nên lần nào cũng gửi ở địa phương.”
“An toàn không chị?”
Khương Thư Lan đứng ở cửa, cô lặng lẽ đánh giá mấy gian hợp tác xã này.
Miêu Hồng Vân gật đầu: “Em đừng lo lắng về sự an toàn, nơi này tuy là nhà tranh, nhưng có người chuyên môn canh giữ.”
“Nghe nói chỗ này mở được mười năm rồi, em không cần lo lắng.”
Có lời này của Miêu Hồng Vân, Khương Thư Lan mới theo chị ấy vào, nhìn bên ngoài có vẻ cũ nát, nhưng bên trong không tệ, có hai cái ghế dựa dài.
Trên tường treo một cái bảng đen, trên đó viết lãi xuất tam điểm nhị và lợi nhuận của công trái xây dựng Tổ Quốc.
Khương Thư Lan nhíu mày, lãi suất thì cô hiểu, nhưng công trái xây dựng Tổ quốc thì Khương Thư Lan chưa từng nghe qua.
Thấy bọn họ vào, nữ cán sự làm việc trong hợp tác xã tín dụng cũng không đứng dậy, thái độ không thể nói là tốt, nhưng cũng không xấu: “Gửi tiết kiệm hay rút tiền?”
Khương Thư Lan: “Gửi tiết kiệm.”
Cô lấy trong túi ra hai ngàn tệ, một xấp vừa to vừa dày, đặt trên quầy rồi hỏi: “Đồng chí, công trái xây dựng Tổ quốc() là gì?”
[Chú thích: (
) Công trái xây dựng Tổ quốc là trái phiếu do Chính phủ phát hành nhằm huy động nguồn vốn trong Nhân dân để đầu tư xây dựng công trình quan trọng quốc gia và các công trình thiết yếu khác phục vụ sản xuất, đời sống, tạo cơ sở vật chất, kỹ thuật cho đất nước.]
Cô vừa hỏi xong, nữ cán sự sửng sốt, cô ấy lập tức cười: “Vị đồng chí này, cô muốn mua công trái xây dựng Tổ quốc hả? Để tôi nói cho cô nghe, đây là thứ tốt, nếu tính thử thì lợi nhuận có khi cao hơn gửi tiết kiệm nhiều, với lại công trái xây dựng Tổ quốc này là để cống hiến cho Tổ quốc, phổ biến trên cả nước, dù cô có rời khỏi hải đảo, đến một hợp tác xã khác thì cũng sẽ được trả tiền mặt.”
Khương Thư Lan không trả lời ngay, cô lặng lẽ nhìn bình luận trên đỉnh đầu nữ cán sự.
[Công trái xây dựng tổ quốc này nghe thật lạ! Đây là cái gì vậy? Thư Thư đừng có mua, coi chừng lỗ đấy.]
[Chuyên gia tài chính tới phổ cập kiến thức đây, công trái xây dựng Tổ quốc là trái phiếu của Nhà nước thời trước, dù mới phát hành mấy năm, nhưng lại cho ra lợi nhuận kinh khủng, chỉ cần Thư Thư mua công trái xây dựng Tổ quốc trong năm năm tới, nhất định sẽ không lỗ, trái lại, lãi suất của công trái này còn cao gấp đôi lãi suất kỳ hạn ba năm gửi tiết kiệm.]
[Vậy nên bây giờ Thư Thư mua công trái xây dựng Tổ quốc thì sẽ không lỗ đúng không?]
[Đúng vậy, không chỉ không lỗ, mà mua theo kỳ hạn còn có thể kiếm được chút ít.]
[Mấy người nên biết rằng, cái này do quốc gia phát hành, quốc gia của chúng ta vẫn luôn tình nguyện tự mình lỗ, chứ quyết không để nhân dân chịu thiệt, mấy người thử nghĩ mười năm sau, bắt đầu sẽ không có ai mua tín phiếu(*) Nhà nước nữa, người ta muốn kiếm mua cũng không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận