Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 998:

Nhưng nếu hỏi chức vụ của cô, vậy thì không có. Nhưng mà mỗi một người trong nhà máy đều thực sự kính trọng cô.
Cho nên khi nghe được Khương Thư Lan muốn truy cứu trách nhiệm, trong lòng tất cả mọi người đều có chút thấp thỏm, theo phản xạ đều nhìn về phía sĩ quan hậu cần.
Sĩ quan hậu cần biết cái gì nên tới thì sẽ tới. Sư trưởng Lôi bọn họ vội vàng ra tiền tuyến, cũng không đại biểu cho việc phát sinh sai sót có thể coi như không có chuyện gì.
Cậu ta hít sâu một hơi: “Chuyện này là do tôi, tôi nguyện ý một mình gánh chịu.”
Khương Thư Lan nhìn cậu ta một cái, thật muốn gõ vào đầu não sĩ quan hậu cần, xem người này nghĩ cái gì vậy?
Chưa điều tra rõ ràng, cậu ta liền muốn một mình gánh vách trách nhiệm, cậu ta gánh được bao nhiêu?
Đầu tiên không nói tổn thất lần này của nhà xưởng, chỉ nói từ việc mua một ngàn cân mứt của dân tộc Lê đem về, cùng với trăm cân rau của sấy khô. Cái này đều không phải một người có thể gánh vác được trách nhiệm.
Khương Thư Lan không tiếp lời cậu ta, mà quay sang mọi người nói: “Ngày hôm đó là ai đi làm? Là lòng bếp của ai phụ trách mà không tắt lửa?”
Cái này… Đây là muốn truy cứu đến trên người cá nhân.
Tất cả mọi người quay mặt nhìn nhau, không ai lên tiếng.
Ai lên tiếng chính là đắc tội với người khác. Lần này trách nhiệm vì cháy nhà xưởng thật sự là quá lớn.
Khương Thư Lan đi lại trong văn phòng, đôi mắt cô đảo qua từng khuôn mặt: “Không ai biết sao? Hay là biết nhưng không muốn nói mà cố ý bao che?”
Cái mũ này to quá.
“Đồng chí Khương, không phải.” Một vị tổ trưởng thấp giọng giải thích.
“Vậy thì vì sao?”
Khương Thư Lan từng bước ép sát: “Hay nói rằng, sự tình đã xảy ra ba ngày, ngay cả ai phụ trách lòng bếp quên tắt cũng không thể tìm ra?”
“Sĩ quan hậu cần, nếu thuộc ha của anh bao che nhau. Nếu như vậy, tôi liền cảm thấy tất cả đều không cần làm nữa.” Lời này thật sự là rất tàn nhẫn.
Công tác tại nhà máy là chức vụ mà tất cả mọi người thiết tha ao ước. Bọn họ làm tốt, tiền lương thậm chí không hề thấp so với tiền lương tham gia quân ngũ.
Nếu như bị đuổi việc, tất cả mọi người làm sao có thể tiếp thu nổi.
Sĩ quan hậu cần cũng gục đầu xuống, cậu ta như thế nào cũng không ngờ được cấp dưới trước đây của mình, Khương Thư Lan nhìn ôn nhu còn có một mặt sắc bén như vậy.
Sau một lâu, cậu ta ồm ồm nói: “Tổ trưởng tổ ba, cậu phụ trách lòng bếp. Lòng bếp chưa dập tắt lửa kia, là do ai phụ trách?”
Lần này là chỉ đích danh.
Tổ trưởng tổ ba kia lập tức mặt trắng bệch, mồ hôi trên trán cũng thi nhau rơi xuống: “Tôi, tôi...”
Hắn ta rất không muốn nói, bởi vì chuyện này thực sự đắc tội người khác.
Khương Thư Lan: “Nếu như anh không muốn nói, vậy thì đổi người. Ai có thể nói thật thì người đó làm tổ trưởng tổ ba.”
Lời này vừa được nói ra, tổ trưởng tổ ba ban đầu còn do dự, nhanh chóng ngẩng đầu, không thể tin mà nhìn về phía Khương Thư Lan.
“Sĩ quan hậu cần...” Hắn ta theo bản năng mà cầu cứu sĩ quan hậu cần. Nhưng sĩ quan hậu cần không nói chuyện.
Hiện tại cậu ta cũng sợ Khương Thư Lan.
Tổ trưởng tổ ba thật sự là không còn biện pháp, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Khương Thư Lan: “Tôi nói…”
“Không cần, hiện tại không cần anh nói.”
Khương Thư Lan bình tĩnh mà nhìn hắn ta một cái, tiếp đó hướng tới mọi người nói: “Ai nói chuyện lòng bếp thuộc trách nhiệm do ai thì tổ trưởng tổ ba thay chỗ của người đó.”
Nhà máy bọn họ không cần những người kéo bè kéo cánh, xảy ra vấn đề còn không chịu nói ra người gây ra để gánh vác hậu quả.
Tất cả mọi người lập tức an tĩnh.
Có người đàn ông tương đối thấp bé, ngồi ở vị trí góc, đột nhiên giơ tay: “Tôi biết.”
Lời này vừa được thốt ra, tổ trưởng tổ ba hung ác mà lườm qua.
Người đàn ông thấp bé kia có vài phần sợ hãi.
Khương Thư Lan lại đi đến trước mặt người đó, cổ vũ nói: “Anh nói ra là ai thì tổ trưởng tổ ba liền thuộc về anh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận