Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1307:

Ngại mất mặt.
Chị ta vỗ vỗ mông, tự mình đứng dậy, vẻ mặt xám xịt rời đi.
Cũng may chị ta rốt cuộc vẫn là con người, thời điểm rời đi thuận tay nhấc Tiểu Thạch Đầu trong nền tuyết ôm vào trong ngực.
Vừa ôm vào tay liền phát hiện, cả người Tiểu Thạch Đầu đông cứng lạnh lẽo.
Làm cho Tưởng Lệ Hồng theo bản năng mà nhíu chặt mày. Kỳ thật chị ta không rõ, nếu con gái kế có con cùng Trâu Dược Hoa, vì cái gì mà không sinh hoạt thật tốt?
Vì sao không thương đứa nhỏ này?
Thậm chí, Tưởng Lệ Hồng còn tự nhận năm đó chị ta đối với con gái kế là Giang Mẫn Vân còn tốt hơn nhiều so với Giang Mẫn Vân đối xử với miếng thịt trên người cô ta rơi xuống.
Bọn họ vừa đi.
Phía sau liền sôi nổi nghị luận: “Chỗ nào lại có người mẹ ruột như vậy?”
“Ngay cả thịt rơi xuống từ người mình cũng không thích.”
“Đúng vậy, tôi thấy Giang Mẫn Vân không thích đứa bé kia, Trâu Dược Hoa cũng như vậy, cũng không thích.”
“Đáng thương cho đứa trẻ kia.”
“Thật ra tôi cảm thấy đứa trẻ cha không đau mẹ không thương chỉ có một loại.”
“Cái gì?”
“Chính là đứa trẻ không phải con ruột của bọn họ.”
Lời này vừa thốt ra, sóng bình luận yên lặng từ lâu lập tức online.
[Không thể không nói, quần chúng ăn dưa mắt sáng như tuyết.]
[Có ý tứ nha. Mấy hôm trước nhàn rỗi tôi đi xoát cốt truyện, phát hiện một điểm đặc biệt.]
[Tò mò quá, mau nói đi.]
[Chính là hai đời Trâu Dược Hoa đều không có đứa con thứ tư, hiển nhiên đứa bé gọi là Tiểu Thạch Đầu này không phải con của hắn ta.]
[Cái này... vậy là Giang Mẫn Vân à?]
[Cái này tôi biết, là Giang Mẫn Vân.]
[Giang Mẫn Vân cùng lão già sắp về hưu kia, ông già kia cũng không ngờ được mình đều năm sáu mười tuổi thế nhưng còn có thể làm Giang Mẫn Vân có thai đứa trẻ.]
[Cái này...]
Khương Thư Lan xem xong bình luận, cô cũng thấy khiếp sợ rồi.
Đứa bé kia không phải con của Trâu Dược Hoa ư?
Vậy Trâu Dược Hoa biết không?
Khẳng định là biết rõ, không thì Trâu Dược Hoa sao có thể chán ghét đối với đứa bé kia rõ ràng như vậy.
Nghĩ đến đây, Khương Thư Lan không khỏi có chút ê răng.
Những người này quan hệ sao có thể loạn như thế được?
“Làm sao vậy?”
Liên tiếp gọi vài tiếng, Chu Trung Phong chuẩn bị vào nhà đưa tay quơ quơ trước mặt Khương Thư Lan.
Trong nháy mắt Khương Thư Lan hoàn hồn, cô lắc đầu: “Không có gì.”
“Đi thôi, vào đi thôi.”
Nói xong, người nhà họ Khương lập tức vây lại đây, đem một đống hành lý đón lấy.
“Cha, mẹ...” Trong giọng nói không giấu nổi sự kích động.
“Ừ, đi vào rồi nói.”
Trước kia cũng không cảm thấy Đông Bắc lạnh. Nay đột nhiên từ hải đảo trở về, hai bộ áo bông đều không cản được cái lạnh.
Nhóm con trai nhà họ Khương ai lên một tiếng, đem hành lý vác lên vai, hấp tấp đi vào nhà.
Nháo Nháo cùng với An An làm gì đã được thấy qua một màn như vậy, lập tức giật mình há mồm thật to.
Cha Khương bên cạnh có chút ghét bỏ: “Tiền đồ.”
Đám con trai nhà họ Khương cũng không giận, cười ha ha: “Cha mẹ, mọi người đều không biết, chúng con có bao nhiêu ngóng trông mọi người trở về.”
“Giường đất trong nhà, năm nào cũng dọn dẹp, năm nào cũng đốt nóng, năm nay xem như đợi được chủ nhân về dùng.”
Lời này vừa ra, cha Khương cùng mẹ Khương lại trở nên trầm mặc.
Trong lòng Khương Thư Lan cũng cảm giác khó chịu.
Ngược lại là Chu Trung Phong ôm đứa bé mở miệng: “Là em không phải, về sau nếu như có thời gian, em nhất định mang theo Thư Lan, mấy đứa bé cùng cha mẹ về thăm nhà nhiều hơn một chút.”
Khương Thư Lan cảm kích mà liếc nhìn Chu Trung Phong.
Hai người mắt đi mày lại, mọi người đều nhìn ở trong mắt.
Thấy vợ chồng trẻ bọn họ ân ái, mọi người cũng đều vui vẻ theo.
Chờ vào nhà, mọi người đều cùng nhau ngồi xuống, trùng trùng điệp điệp hơn hai mươi người, lập tức khiến toàn bộ phòng chật ních.
Trong lúc nhất thời, thế mà không biết phải nói gì cho phải.
Vẫn là Khương Thư Lan mở miệng, ôm Nháo Nháo cùng với An An, chào hỏi từng người bọn họ: “Đây là mợ cả.”
“Đây là mợ hai.”
“Đây là mợ ba.”
“Đây là cậu cả, cậu hai, cậu ba.”
Nháo Nháo và An An bốn tuổi, mồm miệng nói cực kì rõ ràng.
Bọn họ chiếu theo Khương Thư Lan giới thiệu, ngoan ngoãn gọi từng người.
Tiếng gọi này, lòng người cũng phải mềm nhũn theo.
Tưởng Tú Trân ôm Nháo Nháo, anh trai lớn nhà họ Khương ôm An An.
Bạn cần đăng nhập để bình luận