Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1542:

Cô sinh ra vốn đã hợp với cuộc sống như vậy, để cho cô hàng ngày ở nhà một mình nhàn rỗi, ngược lại cô sẽ cảm thấy không vui vẻ gì cả.
Chu Trung Phong không tiếp tục đề tài này nữa, anh nhẹ nhàng ôm Thư Lan: "Ngủ cùng anh một lát nhé.”
Tối hôm qua ở bên ngoài lăn lộn cả đêm, một đêm không chợp mắt.
Khương Thư Lan gật đầu, cô cũng có chút mệt mỏi, tối hôm qua Trung Phong ở bên ngoài bận rộn, cô ở khách sạn bên này cũng lo lắng đến nỗi một đêm không chợp mắt.
Trước khi ngủ, cuối cùng cô cũng nghĩ đến điều gì đó: "Bốn Mắt đã gặp anh rồi à?" Cô mơ hồ hỏi. viptruyenfull.com - Truyện Dịch Giá Rẻ Cập Nhật Mới Nhất !
Chu Trung Phong ừ một tiếng: "Anh trở về trước, để cho Bốn Mắt đi lấy lời khai.”
Thân phận của anh không thích hợp để ra mặt, hơn nữa ở thời điểm này, để Bốn Mắt ra mặt là thích hợp nhất, cậu ấy vốn quen biết Lí Húc Dương, sau khi có ân cứu mạng này, đối với cậu ta mà nói thì cũng có nhiều chỗ tốt hơn.
Cho nên lúc đó Chu Trung Phong để cho Bốn Mắt đi khắc phục hậu quả, lúc này, ai là người đi giải quyết hậu quả thì người đó sẽ có nhiều lợi ích hơn rất nhiều.
Người đến được vị trí như của Chu Trung Phong, đã không còn quan tâm đến những công lao nhỏ nhặt này nữa rồi.
Ngược lại, Bốn Mắt sẽ có cơ hội nhiều hơn, người xuất ngũ, bước vào xã hội sẽ dựa theo quy tắc xã hội, cuộc sống khó khăn cũng khó khăn hơn.
Có ân cứu mạng với nhà họ Lí, Bốn Mắt cũng có thêm một sự lựa chọn tốt.
Cho dù không đi theo Thư Lan, cũng có thể có một con đường khác.
Những tính toán này của Chu Trung Phong, Khương Thư Lan cũng không biết, cô chỉ nghe thấy Bốn Mắt không có việc gì, cô có thể yên tâm mà đi vào giấc ngủ.
Giấc ngủ này, cô ngủ đến hơn bốn giờ chiều.
Có người đến gõ cửa, Chu Trung Phong vỗ vỗ cô: "Em ngủ tiếp đi, để anh đi xem sao.”
Khương Thư Lan có chút mệt mỏi, liền nằm trong chăn không muốn động đậy, cô liền gật đầu.
Chỉ nghe thấy tiếng ở bên ngoài cửa: "Đồng chí Chu, chuyện lúc trước cảm ơn anh nhé.”
Là Lí Húc Dương vừa mới phẫu thuật xong, lần này anh ta thật sự ngồi trên xe lăn, viên đạn đã được lấy ra, nhưng anh ta không ở Thâm Quyến tiếp tục điều trị, mà là lựa chọn trở về Hương Cảng, về bệnh viện tư nhân của nhà họ Lí.
Ở Thâm Quyến, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, anh ta tạm thời sẽ không đến đây nữa.
Thế nhưng Chu Trung Phong cùng với Bốn Mắt đều là ân cứu mạng của anh ta, cho nên không thể quên ân tình lớn như vậy.
Đêm qua có biết bao nhiêu là nguy hiểm, sợ là sẽ không có người nào rõ ràng hơn Lí Húc Dương.
Chu Trung Phong lắc đầu: "Anh không cần phải khách sáo đâu."
Anh có tính cách lạnh lùng và không nói nhiều.
Nếu như là lúc trước, Lí Húc Dương tất nhiên sẽ cảm thấy đối phương khinh thường anh ta, nhưng sau khi trải qua chuyện tối hôm qua, anh ta cũng biết, đối phương không phải khinh thường anh ta, mà là trời sinh tính cách của anh như thế, ít nói nhưng thực lực mạnh mẽ.
Tối hôm qua, toàn bộ quá trình xảy ra mọi chuyện anh ấy cũng không nói gì, một mình một ngựa, đấu với mấy chục tên bắt cóc, cứu anh ta ra ngoài.
Một màn kia, Lí Húc Dương cảm thấy cả đời này anh ta cũng sẽ không thể nào quên được.
"Anh cũng đừng không khách sáo như vậy, nhưng tôi cũng không thể không cảm ơn anh được, về sau anh cùng với cô Khương chỉ cần đến Hương Cảng, hai người chính là khách quý của Lí Húc Dương tôi, Lí Húc Dương tôi nói được làm được."
Chu Trung Phong ừ một tiếng, Lí Húc Dương còn muốn nói cái gì đó, nhưng Chu Trung Phong trực tiếp tiễn khách: "Vợ yêu của tôi còn muốn nghỉ ngơi.”
Lí Húc Dương này còn muốn tặng lễ, nhưng cũng không thể đưa vào, chỉ có thể hít sâu một hơi: "Như vậy đi, tôi không vào nhà, lễ vật tôi để ngoài của cho anh nhé.”
Nói xong, tên vệ sĩ ở phía sau đều mang toàn bộ đồ xếp vào, đặt đồ đạc ở bên ngoài cửa, toàn bộ hành lang gần như đặt lễ vật tới hơn một nửa.
Dù vậy, Chu Trung Phong cũng nhịn không được mà nhướng mày, hiếm khi nói thêm một câu: "Thời gian gần đây anh nên hạn chế đi ra ngoài nhé.”
Với gia cảnh như Lí Húc Dương thì rất có thể sẽ vẫn tiếp tục bị bắt cóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận