Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 359:

Lôi Vân Bảo lắc đầu thấy không sao cả: “Đàn ông con trai ra chút mồ hôi là chuyện bình thường ạ.”
Dừng một chút lại liếc mắt nhìn nhau với Tiểu Thiết Đản, lấy túi đưa ra trước: “Cô ơi, cái này là cháu và Tiểu Thiết Đản hôm nay đi nhặt tôm, cô nhìn xem có thể ăn được hay không?”
Đương nhiên không chỉ có hai bọn họ đi nhặt, buổi sáng và buổi chiều đều đi theo đồng chí Ngô ra biển nhặt hải sản, đến cuối cùng thì đồng chí Ngô chỉ xách theo một cái thùng không trở về.
Hàng tốt đều bị hai đứa trẻ nửa đường lấy hết, vội vàng xách đến chỗ Khương Thư Lan.
Khương Thư Lan nhìn vô, ôi trời ơi, có không ít đâu, ít nhất cũng có một hai cân tôm trứng.
Tất cả đều còn tung tăng nhảy nhót, bên trong thùng còn có nước biển.
“Các cháu muốn ăn như thế nào?”
Hai đứa trẻ đồng thời nhìn về phía Chu Trung Phong: “Nghe nói lần trước Dượng làm món tôm trứng chiên dầu, ăn rất là ngon.”
Đáng tiếc là bọn họ không được nếm thử.
Ai nói trẻ con ngây thơ chứ?
Nghe lời này một chút mà xem, rõ ràng là muốn Chu Trung Phong làm, lại không chịu nói thẳng, còn nói hàm ý quanh co.
Khương Thư Lan và Chu Trung Phong liếc mắt nhìn nhìn nhau.
Cả hai liền trực tiếp từ chối: “Dầu chiên phải đun lâu, hôm nay sợ là không kịp rồi, hôm nay chúng ta ăn món hấp, lần sau liền làm món chiên được không?”
Lôi Vân Bảo ở bên ngoài giống y như ma vương, vào phòng lại thật sự ngoan ngoãn.
Khương Thư Lan nói cái gì thì chính là cái đó.
Thế là lại lập tức ngoan ngoãn gập đầu: “Chỉ cần là cô làm, cháu đều thích ăn tất.” Tiểu Thiết Đản cũng theo sát mà gật đầu.
Khương Thư Lan không nhịn được mà cười, búng nhẹ cái mũi của hai đứa. Phải nhanh nhanh lên thôi, bởi vì bọn trẻ đột nhiên trở về là lại phải làm thêm một món ăn, thành ra cơm chiều cũng theo đó mà trở nên phong phú.
Một bát canh trứng gà rau xanh, một bát dưa chuột cắt trộn giấm, còn có một đĩa tôm hấp.
Khương Thư Lan cố ý pha chế một chén gia vị, sử dụng chính loại ớt đèn lồng siêu cấp cay của địa phương đảo này, đương nhiên gia vị chia thành hai phần. Một phần cho người lớn ăn là vị cay, một phần cho bọn nhỏ ăn là vị không cay.
Vốn dĩ nếu chỉ có Khương Thư Lan cùng với Chu Trung Phong thì ăn bánh bao thịt là đủ, nhưng hai đứa trẻ tới đây, sợ rằng món chính sẽ không đủ.
Khương Thư Lan lại làm thêm năm cái bánh rán, miệng cô kén ăn, làm bánh rán không thích dùng bột mì pha, mỗi lần làm đều là dùng bột mì tinh Phú Cường loại tốt nhất, đánh thêm một quả trứng gà vào trộn lẫn.
Cho nên bánh rán làm ra là hai mặt vàng rộm, phồng lên đẹp mắt, giòn giòn ăn cực kỳ ngon.
Bánh nướng quá ngon nên Khương Thư Lan cầm một cái ra ngoài, cùng với nửa bát tôm trứng hấp, tuy rằng lượng không nhiều lắm, nhưng đều là đồ ăn cực kỳ ngon.
Cô quay sang phân phó hai đứa trẻ: “Mang sang biếu bà cụ Na rồi trở về nhà chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé.”
Hai đứa trẻ thiếu chút nữa là chảy nước miếng, liền chạy nhanh như bay.
Mang đồ ăn phóng như bay sang nhà họ Na, bà cụ Na còn muốn kéo bọn nhóc lại để cho chúng mang chút đồ trở về, nhưng căn bản là gọi lại không kịp.
Hai bạn nhỏ quá sốt ruột, bởi vì đồ ăn nhà họ Na không thể ngon bằng đồ ăn nhà chúng.
Bọn nhỏ về tới nhà, không chờ nổi mà vội vàng đi rửa tay.
Khương Thư Lan kêu Chu Trung Phong mang bàn ăn kê ra bên ngoài, ngồi ăn cơm tối dưới ánh trăng, từng trận gió mát phất phơ thổi tới, thật ra lại có một cảm xúc rất khác. Đương nhiên cũng chỉ có mình Khương Thư Lan mới có tâm tư đi ngắm phong cảnh. Chu Trung Phong và bọn trẻ mải vùi đầu ăn uống, tay nghề của Khương Thư Lan thật sự là quá tốt.
Mỗi lẫn ăn cơm ở nhà ăn rồi trở về nhà ăn đồ cô nấu, chung quy là một dạng hưởng thụ.
silver centrum farm granblue fantasy relink
Bạn cần đăng nhập để bình luận