Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1463:

Có của nam có nữ, có trẻ con cùng với người già.
Dường như cái gì cũng đều có hết.
Điều này đối với người thích quần áo mà nói thì chẳng khác nào thiên đường.
Minh Hà thậm chí còn cảm thấy ánh mắt bản thân còn nhìn không đủ hết được, nói là hoa hết cả mắt cũng không đủ.
Khương Thư Lan dẫn cô ấy đi dạo: “Cháu cứ từ từ mà xem, không cần nóng vội, có thời gian ba ngày mà.”
Chọn quần áo để mang về bán, so với đồ điện tử còn phức tạp hơn, dù sao thì đồ điện tử chỉ cần nhập hàng về là được, còn quần áo thì còn phải xem mẫu mã dáng vẻ nữa.
“Cháu biết rồi.”
Minh Hà rất chững chạc thận trọng, xem qua ước chừng nửa ngày, tới hôm sau cô ấy mới bắt đầu lựa chọn quần áo để nhập hàng.
Khương Thư Lan thì tham mưu cho cô ấy, phương diện am hiểu của hai người không giống nhau.
Minh Hà hiểu rõ sở thích của phụ nữ Đông Bắc ở bên kia, những món họ chọn đều là những thứ khá chung chung quy củ.
Mà Khương Thư Lan thì lại biết phối đồ hơn, mỗi lần chọn đồ đều phải xem phối với cái gì, rõ ràng không hề giống nhau.
Về phần quần áo mới thành mốt ở Dương thành thì bọn họ cũng không chọn lựa được nhiều, chỉ chiếm khoảng một phần ba, bởi vì không chắc chắn được sau khi nhập hàng về người ở quê có thể chấp nhận được hay không.
Rất nhanh, thời gian ba ngày chớp mắt đã trôi qua hết.
Khương Thư Lan cùng với Minh Hà đã chọn xong quần áo rồi, bởi vì là lần đầu tiên nên chỉ mua khoảng hai nghìn tệ tiền quần áo.
Lúc này, Minh Hà cũng chỉ mới có năm trăm đồng, số tiền còn lại đều do Khương Thư Lan ứng ra, vốn dĩ cô ấy muốn kiếm ra tiền để trả lại cho Khương Thư Lan.
Nhưng Minh Hà lại nghe được từ lời mà Khương Học Dân nói ra.
Cô là người rất tài giỏi!
Vậy chắc chắn phải ngước nhìn mà học tập cô rồi.
Vay tiền có là gì chứ? Một khi đã trả tiền rồi thì sẽ không còn quan hệ gì nữa.
Đương nhiên là cũng phải chia hoa hồng rồi, kéo cô vào công cuộc kinh doanh của mình, như vậy còn có thể có được một người cực kỳ thông minh biết nhìn xa trông rộng tới cố vấn cho.
Khương Thư Lan vốn cũng không so đo chút tiền này, nhưng không chịu nổi Minh Hà cứ nhõng nhẽo mè nheo với cô vậy nên đành phải đồng ý chiếm một ít cổ phần, nhưng cô cũng chỉ chiếm ba phần mà thôi.
Bảy phần còn lại sẽ để cho Minh Hà.
Khương Thư Lan chiếm ba phần, phụ trách tài chính lần nhập hàng đầu tiên, cùng với làm quản lý tài vụ và tham mưu cho những lần nhập hàng tiếp theo, không tham dự vào hoạt động thực tế.
Chỉ như vậy thôi cũng đủ khiến cho Minh Hà vui lắm rồi.
Kéo được cô vào chuyện buôn bán của mình, dường như chính là chuyện đúng đắn nhất đối với Minh Hà.
Sau khi tiễn Minh Hà đi rồi, Khương Thư Lan lại trở nên nhàn nhã, ở nhà nuôi con, nhìn sổ sách, mở cuộc họp cùng với sĩ quan hậu cần để cùng đối chiếu sổ sách.
Thi thoảng lúc chạng vạng sẽ dẫn theo Nháo Nháo cùng với An An tới biển bắt cua ốc, sống cuộc sống vô cùng thoải mái.
Mà Minh Hà ở bên kia cũng rất nhanh khiến cho Khương Thư Lan vô cùng hài lòng.
Số hàng hai nghìn kia, Minh Hà chỉ trong nửa tháng đã bán được hết rồi.
Cũng do cô ấy biết chọn nơi bán, bán ở ngoài cửa nhà máy phố Bình Hương, là một nhà máy dệt, bên trong có rất nhiều nữ công nhân, một chỗ là nhà máy cán thép, là đơn vị giàu có nhất ở chỗ bọn họ, còn có một nơi là khu nhà của mấy cán bộ.
Ba nơi này dường như chính là nơi dễ bán buôn nhất.
Hơn nữa Minh Hà rất dễ mến, quần áo mặc cũng rất đẹp, kiểu dáng quần áo cũng rất mới mẻ độc đáo, vậy nên dường như đã bán được gần hết.
Thậm chí đến cả chiếc áo khoác màu xanh bấc đèn trên người cô ấy cũng được người khác mua đi hết.
Thời gian bán quần áo cũng với thời gian nhập hàng về cộng lại cũng mới chỉ có chưa đến một tháng.
Nhập hàng hai nghìn, cô bán được tổng cộng năm nghìn sáu.
Nói cách khác thì lợi nhuận như vậy không hề thấp hơn cửa hàng của anh ba Khương chút nào.
Có thể có được thành tích này, Minh Hà cũng rất bất ngờ, đợi sau khi bán hết quần áo rồi, lập tức thương lượng với mọi người trong nhà, giao hai đứa nhỏ cho mẹ chồng Tưởng Tú Trân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận