Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1362:

Đây chỉ mới là một phần đầu, cũng là phần tương đối rõ ràng nhất.
Khương Thư Lan nhận lấy tư liệu, xưởng chế tạo thực phẩm Dương Thành sắp khai trưởng, thành lập ngày 19 tháng 11 năm 76.
Khương Thư Lan bóp chặt ngón tay xuống, nhà máy này mới chỉ thành lập được ba tháng.
Cô lại tiếp tục nhìn xuống, không có bối cảnh, nhân số của nhà xưởng theo chế độ có hơn mười người.
Nhà máy có mười người trở lên thì có thể định tính là nhà máy tư nhân, là tư bản chủ nghĩa, có thể bắt lại tiến hành tái giáo dục.
Đối phương cũng thật khôn khéo, chỉ bố trí nhân số có chín người, hơn nữa còn lấy lý do người tàn tật cần chốn mưu sinh, cứ chậm rãi như vậy mà phát triển lên.
Khương Thư Lan xem xong, trong lòng hoàn toàn hiểu rõ: “Lãnh đạo, chú có đoán được hậu quả sẽ như thế nào không?”
“Thứ nhất, nếu nhà máy bộ độ hải đảo của chúng ta cùng cái xưởng nhỏ này đánh nhau, đồng lòng làm đến cuối cùng, người chết tuyệt đối sẽ là bọn họ.”
Bởi vì tài chính của bộ đội bọn họ hùng hậu, hơn nữa nhà máy đã thành lập nhiều năm, đối phương chỉ là một nhà máy mới nhỏ như con kiến, căn bản không phải là đối thủ của bọn họ.
Nếu đấu về giá cả, kẻ thua tuyệt đối không phải xưởng lớn mà chính là nhà máy nhỏ kia.
Có lời này chứng, hiện trường mọi người cũng an tĩnh lại chút ít.
“Biện pháp này được.”
“Vậy thì, việc khai trương xưởng tính thế nào?”
“Đừng nói với cháu, chú đối với kẻ thù còn có lòng nhân từ, nếu như ở trên chiến trường cũng như vậy, khẳng định là chết ngay tức khắc.”
Đối với kẻ thù mà nhân từ, chính là đối với bản thân mà tàn nhẫn.
“Này….” Sư trưởng Lôi trầm mặc xuống, hướng tới Khương Thư Lan nói: “Cháu là đang nói biện pháp thứ nhất.”
Khương Thư Lan nếu nói được cái thứ nhất, khẳng định sẽ có cái tiếp theo.
Khương Thư Lan đáp: “Cháu sẽ đi xuống thực địa đàm phán, nếu được có thể đem nhà máy phân xưởng của đối phương sáp nhập với bộ đội hải đảo nhà máy của chúng ta.”
Nhà máy của bọn họ hiện tại đầu ra không đủ, rõ ràng không theo kịp doanh số, hơn nữa thị trường càng lúc càng mở rộng, nhân lực tạm thời không theo được.
Còn một chuyện nữa, tài nguyên hải đảo là hữu hạn, không phải bất tận vô hạn, đương nhiên phương diện quan trọng nhất là, vị trí của hải đảo không có phương tiện vận chuyển, mỗi lần tàu hàng ra biển thật sự quá tốn công.
Nếu có thể có một phân xưởng, cụ thể nếu có thể hợp tác với Dương Thành mới thành lập, đối với bộ đội hải đảo bọn họ mà nói, nhất định sẽ có sự phát triển lâu dài.
Lại còn có thể giải quyết vấn đề trước mắt.
Khương Thư Lan tưởng rằng, nếu người đứng đầu cái xưởng nhỏ kia là người thông minh, chắc chắn sẽ biết nên chọn thứ gì.
Chính là lấy trứng chọi đá, bị nhà máy bộ đội hải đảo nuốt chửng, vẫn là nên hòa giải hợp tác với nhau, lấy danh nghĩa nhà nước, xây dựng thêm nhà máy, làm sự nghiệp nâng cao một bước.
Khương Thư Lan nói xong, hiện trường mọi người lại một lần nữa an tĩnh.
Không ít ánh mắt kỳ dị đổ dồn vào cô, cái này đúng là biện pháp hay, tiên lễ hậu binh.
Bên cạnh sư trưởng Lôi không nhịn được hỏi một câu: “Thư Lan, cháu đã học qua binh pháp Tôn Tử rồi à?”
Biện pháp giải quyết này cực kỳ giống lão binh bọn họ, là biện pháp đối phó với địch trên chiến trường.
Khương Thư Lan rũ mắt, trong mắt hiện lên một tia mất mát, vẫn gật gật đầu: “Đã từng học hơn nửa năm.”
Là lão hiệu trưởng tự tay dạy cô, nhưng đáng tiếc, cô còn chưa học xong, lão hiệu trưởng đã không còn trên đời rồi.
Nghe thấy câu trả lời này, mọi người đều không nhịn được mà hít một hơi sâu, phải biết rằng, bọn họ đều là nam nhân, những thứ này học rất ít.
Bọn họ biết nói, cũng chỉ có tư lệnh Cao thích tay không rời binh pháp Tôn Tử.
Tư lệnh Cao mỗi lần an bài chiến thuật đều làm kẻ địch trở tay không kịp.
Mà Khương Thư Lan học xong liền biết cách vận dụng, làm cho mọi người trong lòng đều mang theo vài phần kính trọng với cô.
Sư trưởng Lôi nhịn không được mà cảm thán một câu: “Trung Phong, cháu đúng là đã cưới được một người vợ tốt.”
Khương Thư Lan này, nếu càng tiếp xúc nhiều càng làm người ta khiếp sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận