Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 87:

Hứa Thành Binh: “???”
“Chu Trung Phong, tôi kết hôn bao giờ, lão tử vẫn là người độc thân đó!”
Đây quả thực đã chạm vào nỗi đau của Hứa Thành Binh rồi.
Chu Trung Phong: “À!”
Anh quên mất là như vậy.
Anh ngóng trông ra xa bên ngoài cửa sổ, thúc giục nói: “Đi nhanh lên chút đi!”
Hứa Thành Binh giẫm mạnh chân ga hơn, lâm vào trầm tư, hắn ta lại đột nhiên hỏi: “Lão Chu, cậu đang sốt ruột à?”
Chu Trung Phong theo bản năng ngẩng đầu nhìn hắn, có chút tâm tư.
Đây là đang hồi hộp sao?
Hứa Thành Binh nhìn thấy bộ dạng này của anh, làm sao có thể không hiểu được chứ?
Nhịn không được mà cười lên, nghĩ đến diêm vương tới bom đạn còn không sợ, vậy mà lại sợ kết hôn, hồi hộp đến mức uống nước không nói được gì, ngay cả việc hắn ta còn độc thân cũng quên luôn.
Hứa Thành Binh đưa tay ra vỗ vỗ vai anh, có ý tốt mà an ủi: “Trước lạ sau quen, đừng hồi hộp quá.”
Chu Trung Phong: “???”
“Cút đi!”
Ai kết hôn mà trước lạ sau quen.
Đời này anh kết hôn một lần là đủ rồi.
Xe lao đi nhanh như tên bắn trên đường, từ công xã đại đội cho đến gần đại đội Ma Bàn cũng chỉ cần khoảng hai mươi phút là đến nơi.
Vừa vặn dọc đường đi, Chu Trung Phong liền thấy được Trâu Dược Hoa đang tự đạp xe.
Anh ta đang ra sức mà đạp, dường như cũng đang hướng đến đại đội Ma Bàn.
Bốn mắt chạm nhau.
Chu Trung Phong rất nhanh liền thu lại tầm mắt, xe chạy như bay.
Để Trâu Dược Hoa ở phía sau, Trâu Dược Hoa nhìn chiếc xe sắp biến mất kia, mặt mũi lập tức trở nên khó coi.
Hôm nay anh ta đi đến cửa để đón Giang Mẫn Vân đi giấy đăng ký kết hôn, chính là vì muốn tránh việc bị mất mặt như hôm qua.
Anh ta cố ý đổi chiếc xe đạp Phi Các thành xe Phượng Hoàng, cũng vì tới đón người thân mới dùng.
Nhưng anh ta không ngờ lại gặp phải Chu Trung Phong đang trên ô tô đi đón dâu.
Trâu Dược Hoa nhất thời có chút không muốn đi tới nhà họ Giang nữa, nhưng đã nói rõ với nhà họ Giang rồi.
Hôm nay anh ta tới nhà Giang Mẫn Vân để đón người đi làm giấy đăng ký kết hôn, không đi thì không được, Trâu Dược Hoa chỉ có thể đi chậm lại, hy vọng bản thân sẽ không vô tình gặp phải Chu Trung Phong nữa.
*
Đại đội Ma Bàn.
Giang Mẫn Vân đứng ngoài cửa, thấp thỏm chờ mong, cô ta đang đợi Trâu Dược Hoa tới đón mình đi đăng ký kết hôn, bởi vì đi đăng ký kết hôn nên cố ý mặc một bộ áo bông thật đẹp.
Mọi người trong đại đội đều đang đi tới nhà họ Khương để ăn tiệc, lúc đi qua chỗ cô liền hỏi một câu.
“Thanh niên trí thức Giang, ăn mặc xinh đẹp như vậy là hôm nay cũng tới ăn tiệc nhà họ Khương với bạn bè sao?”
Nghe vậy sắc mặt Giang Mẫn Vân lập tức trở nên khó coi, cô ta mạnh mẽ phủ nhận: “Không phải, hôm nay tôi đi đăng ký kết hôn cùng với đồng chí Trâu Dược Hoa.”
Xã viên vừa nghe lập tức kinh ngạc: “Trực tiếp đi đăng ký kết hôn mà không tổ chức tiệc sao?”
Cô gái tới từ thành phố lớn như Giang Mẫn Vân bọn họ chưa từng thấy trước đây.
Vậy mà lại giống hệt mấy cô gái ở nông thôn, đến cả tiệc cưới cũng không thèm tổ chức mà đi đăng ký kết hôn luôn.
Giang Mẫn Vân thấy đối phương ngạc nhiên như vậy, cô ta cố nén khó chịu, gật đầu: “Đúng vậy, Dược Hoa nhà tôi không tính phô trương lãng phí!”
Lời này vừa nói ra, người bên cạnh liền cười khúc khích, nói vậy có quỷ mới tin.
Quay đầu liền đi về hướng nhà họ Khương.
Vất vả lắm mới đợi được đến lúc người kia bỏ đi như vậy, Giang Mẫn Vân thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Đột nhiên nghe được tiếng rầm rầm của xe đi tới, Giang Mẫn Vân nhất thời vui vẻ, đi về phía trước vài bước, nhưng hoàn toàn không ngờ được rằng, xe đi tới là một chiếc ô tô con.
Không phải Trâu Dược Hoa!
Giang Mẫn Vân định tránh đi nhưng không kịp nữa rồi.
Chu Trung Phong ở trên xe vừa vặn lướt ngang qua người cô ta, nhất thời nhíu mày rồi thu lại tầm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận