Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 903:

Lúc này, bọn họ muốn lần nữa nhìn kĩ Hứa Vệ Phương.
Hứa Vệ Phương giống như không nhận thấy ánh mắt mọi người nhìn mình đã thay đổi, hắn ta cười ha ha: “Đây là anh Chu của tôi, sau này mấy người nên tôn trọng tôi chút chứ.”
Mọi người:“...”
Người này thật là không biết xấu hổ, lần đầu tiên nhìn thấy có người ôm đùi còn có thể ôm đến tơi mát thoát tục như thế.
Hứa Vệ Phương căn bản mặc kệ lời nói của bản thân, càng không quan tâm tới sắc mặt của mọi người.
Nhanh chóng thay đổi một đối tượng khác.
Hắn ta còn rất là nịnh nọt mà nói với Khương Thư Lan: “Chị dâu, chị dâu xem chỉ bảo Thải Hà nhà ta, làm thế nào có thể một lần sinh hai đứa đi.”
Khương Thư Lan: “...”
Có vài thời điểm, tuy tính tình cô tốt, cũng hận không thể bóp chết cái miệng phô trương này của Hứa Vệ Phương.
Cao Thải Hà cũng trừng mắt liếc nhìn Hứa Vệ Phương: “Đó là do hạt giống của Chu Trung Phong người ta tốt, hạt giống của anh có tốt như vậy không?”
Ở đây đại đa số người đều đã kết hôn, cho nên nói chuyện cũng có cái thô tục.
Vẻ mặt Hứa Vệ Phương lập tức tái lại, hắn ta muốn giơ tay động thủ nhưng đã bị Chu Trung Phong trấn áp gắt gao.
Có phải là đang nói thật hay không?
Hạt giống của hắn ta cũng kém một chút so với Chu Trung Phong sao?
Nghĩ tới đây, Hứa Vệ Phương sâu kín đảo mắt nhìn vào giữa quần Chu Trung Phong, thở dài, muốn nói lại thôi.
Chu Trung Phong: “Câm miệng!”
Hứa Vệ Phương quả nhiên nghe lời, hắn ta liền câm miệng.
Bành Văn Binh ở bên cạnh lại lần nữa lên tiếng hòa giải: “Nếu mọi người đã nói xong, Trung Phong, cậu và chị dâu muốn uống chút gì không?”
“Tôi gọi người phục vụ đưa tới.”
Chu Trung Phong ừ một tiếng, nhìn về phía Khương Thư Lan, giọng điệu ôn hoà: “Hai ly Thiết Quan Âm.”
Không hề hỏi Khương Thư Lan một tiếng mà trực tiếp đưa ra quyết định.
Từ Lệ Phương vẫn luôn sống chết mặc bay ở bên cạnh đột nhiên nói: “Tiểu Khương đúng không? Loại trà Thiết Quan Âm này là loại đàn ông thích, không bằng tôi và chị giống nhau, gọi một ly Chính Sơn Tiểu Chủng đi?”
Phẩm trà cũng là một phần học vấn.
Tùy ý nói tên một loại Chính Sơn Tiểu Chủng, rõ ràng là có ý làm khó người khác.
Những người ở thủ đô như bọn họ này, không phải có điều kiện tốt thì cũng không vào được trà lâu.
Chứ đừng nói là Khương Thư Lan, một người ở nông thôn sẽ biết chọn trà sao?
Sẽ biết phẩm trà sao?
Đúng là nói đùa.
Càng đứng nói loại Chính Sơn Tiểu Chủng này lá trà tương đối hiếm thấy, người ngoài nghề sợ là cũng chưa từng nghe qua.
Cô ta thật sự không rõ, loại người như Chu Trung Phong này, bao nhiêu cô gái ưu tú ở đây thì không chọn, sao lại đi chọn một cô gái nhà quê ở nơi khác?
Chẳng lẽ, thật sự là chỉ vì khuôn mặt của đối phương sao?
Khương Thư Lan bị điểm danh ngẩng đầu nhìn thoáng qua Từ Lệ Phương, Từ Lệ Phương đang khó chịu, từ nét mặt cũng có thể thấy rõ.
Giữa mày mang theo chút lạnh lùng mỏi mệt.
Suy nghĩ tới Chính Sơn Tiểu Chủng, cô quả thật chưa từng nghe qua về Chính Sơn Tiểu Chủng, cũng không biết Chính Sơn Tiểu Chủng là cái gì.
Nhưng mà, cô có khu bình luận nha!
Giây phút này, bình luận liền online ngay lập tức.
[Từ Lệ Phương này rõ ràng là đang làm khó Thư Thư mà.]
[Có phải là cảm thấy Thư Thư không phải người thủ đô, cho nên mới xem thường không?]
[Từ Lệ Phương này, cả sinh hoạt và hôn nhân không thuận liền bắt đầu đi ghen ghét người khác! Cũng không tự xem lại bản thân chỉ là người bán hàng, một tháng tiền lương 39 khối năm, làm sao có thể so với phú bà Thư Thư được.]
[Đúng là người thủ đô cố tình bắt bẻ người dưới quê, đòi uống trà trước mặt Thư Thư để cảm nhận sự ưu việt.]
Ha hả, Chính Sơn Tiểu Chủng sao? Loại đáng ghét nhất trong số những loại hồng trà, cái này có mùi như khoai lang đỏ bị thối vậy, cũng không biết là ai mới là người ưu việt đây.]
Thấy Khương Thư Lan mãi không trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận