Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 888:

Tại nhà họ Chu, Khương Thư Lan vừa vào nhà đã được Chu Trung Phong đưa tới phòng ngủ mà anh ở từ nhỏ trước tiên.
Phòng ngủ của anh vẫn hệt như mười năm trước, khung cảnh không có gì thay đổi.
Có một cái giường lớn, một tủ sách, một cái ghế, một tủ treo quần áo, ngoài ra không có bất kì đồ đạc nào khác.
Khương Thư Lan vừa đi vào vừa bế con dỗ dành, không nhịn được mà nói: “Chu Trung Phong, nhà này của anh quá rộng rồi.”
Ở nơi có vị trí tốt nhất thủ đô tấc đất tấc vàng mà có thể có một căn phòng ngủ lớn như thế thì điều kiện này…
Chà chà!
Chu Trung Phong đặt Nháo Nháo lên giường để chuẩn bị thay tã. Lúc này anh mới để ý tới trên giường được trải một tấm chăn bông mới, dày mấy lớp và rất êm.
Bên cạnh giường có đặt một cái bếp lò đốt bằng than đang cháy lửa phừng phừng khiến cho cả phòng ngủ cũng ấm áp hơn.
Anh lặng im đi, lần đầu tiên mà ngay cả Thư Lan nói cái gì cũng không nghe được.
Khương Thư Lan thấy anh thẫn người thì biết anh thấy vật nhớ tình nên cũng yên lặng theo. Cô vén áo ngực lên rồi cho An An vào trong lòng bú sữa trước.
Mãi đến khi Nháo Nháo ở bên cạnh khẽ khóc lên thì mới coi như kéo hai người lớn về hiện thực.
Chu Trung Phong thay tã cho Nháo Nháo với vẻ thành thạo, sau đó đón lấy An An đã ăn sữa xong rồi tiếp tục lặp lại hành động vừa rồi.
Giọng điệu của anh cũng dần trở nên dịu dàng hơn, anh nói: “Đây là nơi anh ở từ bé. Trước đây nó không lớn như vậy, nhưng sau đó ông nội và bà nội biết chúng ta kết hôn thì hai ông bà mới tìm người đến gộp hai phòng thành một.”
Ngay cả bên cạnh giường lớn cũng có thêm nôi của trẻ sơ sinh, vừa nhìn đã biết là chuẩn bị cho An An và Nháo Nháo.
Phải nói sao đây nhỉ?
Khi còn bé thì ngay cả Chu Trung Phong cũng chưa từng nhận được sự đối xử tốt như thế, vừa thấy khác biệt lại vừa thấy cảm động.
Khương Thư Lan nói: “Ông nội và bà nội đối xử tốt với chúng ta quá.”
Cô cũng nhận thấy cái chăn này được trải tận hai lớp, vải bên trên đều rất mới. Cái vỏ chăn ở trên cũng phải nặng tới mười cân.
Từ khi Khương Thư Lan bước vào căn phòng này thì thấy từ trong ra ngoài, không một chỗ nào không lộ ra sự tận tâm.
Ở bên ngoài, ông nội Chu chờ tới mức sốt ruột, nhiều lần muốn gõ cửa nhưng lại bị bà nội Chu kéo lại.
“Thư Lan đang cho con bú sữa đấy, ông làm ông nội mà đi vào làm cái gì?”
Tuy ông nội Chu gào lớn với Trung Phong trong điện thoại nhưng đến khi gặp mặt thì lại trở thành ông nội vừa nghiêm túc lại vừa ngang bướng.
Ông nội Chu nhẫn nhịn nhiều lần, sau đó đúng là không nhịn được nữa, bèn hô về phía căn phòng một câu: “Bún thịt heo sắp nguội rồi.”
Từ sáng sớm, Tiểu Lý đã lên làm rồi để đó, cũng đun nóng lại hai lần rồi.
Khương Thư Lan ở trong phòng nghe thấy tiếng gọi ăn cơm thì dù muốn trả lời lại cũng thấy hơi ngại ngùng. Cô bèn nhéo cánh tay của Chu Trung Phong, Chu Trung Phong lập tức nói: “Chúng ta ra thôi.”
Hai đứa trẻ ăn uống no say thì sẽ bắt đầu buồn ngủ, mí mắt cũng díu vào nhau.
Cũng chính vì thế nên hai người mới dám đưa con cho hai ông bà ôm.
Trên bàn cơm, thấy Chu Trung Phong đáp lại thì bà nội Chu không nhịn được mà vẫy đồng chí Lý: “Tiểu Lý, giúp tôi bưng đồ ăn lên.”
Tiểu Lý cũng là người giúp việc của nhà họ Chu, chỉ là trước đó bà vẫn luôn ở cùng với người chồng đã về hưu.
Bà cũng coi như đã ở nhà họ Chu nhiều năm, gần như là nhìn Chu Trung Phong lớn lên.
Nghe thế thì bà “vâng” một tiếng sau đó bưng một cái nồi màu nâu làm bằng đất lên.
Trong cái nồi hầm cách thủy này chính là gà hầm nấm, sau đó là một cái bát tráng men có bún thịt heo ở bên trong với một đĩa thịt ướp nước mắm chiên .
Bạn cần đăng nhập để bình luận