Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 381:

“Không không không, con nào dám trách mẹ, muốn trách cũng chỉ có thể tự trách chính mình không cưới đúng vợ, không đầu thai cho tốt. Cho dù Trâu Dược Hoa con là cái người không cha không mẹ, là đứa ăn mày, cũng còn tốt hơn so với có mẹ như bà.”
Con trai nói ra lời này, không thể nghi ngờ chính là đâm vào tim người mẹ.
Mẹ Trâu đương nhiên không chịu nổi, đặt mông ngồi bịch trên mặt đất: “Con à, mẹ sai rồi!”
Đối với bộ dạng khóc lóc la lối của mẹ mình, từ trước đến giờ luôn có tác dụng với Trâu Dược Hoa, nhưng giờ phút này hắn chỉ thấy phiền chán.
Hắn quay đầu đi, nhìn về phía Giang Mẫn Vân đang bị dọa ngốc, ánh mắt chán ghét, giọng điệu phẫn nộ: “Giang Mẫn Vân, cô vẫn luôn tự nói mình thông minh, đây là thông minh của cô sao?”
“Cưới cô, còn không bằng cưới Khương Thư Lan.”
Ít nhất đời trước hắn cưới Khương Thư Lan, cũng chưa từng có chuyện xấu như vậy xảy ra.
Hơn nữa lần này trong đời trước hắn cũng lên chức cực kỳ thuận lợi, từ phó xưởng trưởng lên chức thành xưởng trưởng.
Nhưng mà trải qua một hồi ầm ĩ này, đừng nói thăng chức, ngay cả vị trí phó xưởng trưởng này của hắn có thể ngồi được hay không vẫn còn chưa chắc.
Lời này không thể nghi ngờ chính là rải muối vào miệng vết thương.
Đầu tiên là bị mẹ chồng vô cớ bắt nạt, sau đó lại bị chồng chỉ trích trước mặt mọi người mình không bằng một người phụ nữ khác.
Giang Mẫn Vân lập tức phát điên, cô ta rất muốn làm cho bản thân bình tĩnh lại, nhưng tại giờ phút này, cô ta phát hiện ra trong cuộc hôn nhân này, căn bản cô ta không thể nào bình tĩnh được.
“Trâu Dược Hoa, đây là tôi muốn sao? Tôi thức đêm trực ban mười bốn tiếng đồng hồ. Anh mặc kệ người mẹ tốt của anh, thả mẹ anh như chó điên ra tới cắn người, hiện giờ đắc tội với người khác, anh lại đến trách tôi ư?”
“Anh trách tôi, vậy sao anh không trách mẹ mình? Nếu như anh có người mẹ tốt, nếu như anh quản giáo mẹ anh từ sớm, hiện tại đều không đến mức như bây giờ.”
Dẫn đến tình trạng này, là do Giang Mẫn Vân cô tạo thành hay sao?
Không phải, Giang Mẫn Vân cô có bằng cấp, vào một phân xưởng cán thép là thừa khả năng, nhưng lại rơi vào tình trạng như hiện tại.
Chỉ có thể nói, thời vậy, mệnh vậy.
Nói mẹ chồng là chó điên, Giang Mẫn Vân tuyệt đối là người đầu tiên.
Ở thời đại này, mỗi người đều kính sợ mẹ chồng, tôn kính mẹ chồng, Giang Mẫn Vân làm chuyện mà rất nhiều con dâu khác không dám làm.
Có ít người kính nể cô ta, lại có một số người chê cười cô ta không có giáo dưỡng, không có tốt chất, càng không hiếu thuận.
Đương nhiên người bị mắng là mẹ Trâu hận không thể tiến lên đánh nhau một trận với Giang Mẫn Vân, thể hiện mặt mũi của mẹ chồng.
Trâu Dược Hoa phẫn nộ gào lên một tiếng: “Làm ầm ĩ đủ chưa?”
Giang Mẫn Vân và mẹ Trâu đều trở lên im lặng.
Hai người phụ nữ cùng nhau khóc lóc ỉ ôi, Trâu Dược Hoa hung hăng mà vò đầu bứt tai: “Về nhà đi!”
Cái phân xưởng này hắn không ở lại được nữa, thậm chí là ngay cả cái xưởng này, hắn đều không muốn ở.
Hai người Giang Mẫn Vân và mẹ Trâu đi theo ở phía sau, mặc kệ ánh mắt của những người xung quanh nhìn có ý gì, chỉ ủ rũ đi theo.
Bọn họ đều cực kỳ sợ Trâu Dược Hoa phát hỏa.
Sợ cái gì thì tới cái đó. Trưa hôm đó, kết quả xử phạt Trâu Dược Hoa được đưa ra, hơn nữa còn là dán thông báo, đặt trong khung tủ tuyên truyền của xưởng cho mấy ngàn người đến xem.
Thông báo tiêu đề đỏ, bên trên viết, đồng chí Trâu Dược Hoa ở vị trí này này không chính trực, không vì công nhân mưu cầu lợi ích, lại vì tư lợi cho người nhà, đi cửa sau, mở cửa sau.
Ở trong quá trình chiêu công, tranh thủ nhét vào một nữ đồng chí không có bất luận kinh nghiệm gì, cho vào phân xưởng quan trọng nhất của xưởng cán thép. Đây là vô tổ chức vô kỷ luật, lạm dụng quyền cá nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận