Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 825:

Dựa theo sự hiểu biết của cô về Chu Trung Phong, anh nên chán ghét Trịnh Hướng Đông mới đúng, nhưng mà bình luận nói hai người đó ở chung một chỗ.
Bọn họ không đánh nhau mà họ hòa thuận.
Đó chính là điều khiến cho Khương Thư Lan cảm thấy ngoài ý muốn.
Thứ khiến cô nghi ngờ hơn là… Lê Lệ Mai trước mặt cô đây, dường như cô ấy cố tình kêu cô ra ngoài thì phải?
Gì mà muốn mượn ánh sáng chiếu vào xà cừ để xem, thật ra ở trong nhà, ở trong sân cũng có thể nhìn được. Nhưng mà Lê Lệ Mai lại dẫn cô ra đây.
Khương Thư Lan đè nén sự nghi ngờ trong lòng, cô giả vờ lơ đãng nói: “Lệ Mai, em nhìn thấy Chu Trung Phong không?”
“Anh ta à, anh ta đang ở chung với Trịnh Hướng Đông.”
Lời này vừa được nói ra, hiện trường một mảnh yên tĩnh.
Lệ Lệ Mai hận không thể cho mình một cái tát, cho cô ấy nói bậy, cho cô ấy nói bậy nè, ở trước mặt chị Thư Lan mà không có đầu óc nè.
Bây giờ thì tiêu đời rồi!
Vất vả lắm cô ấy mới lừa gạt được chị Thư Lan, giờ cô ấy lại lỡ miệng nói ra.
A! Ngay cả ý nghĩ muốn chết Lê Lệ Mai cũng có luôn rồi.
“Chị Thư Lan, chị nghe em giải thích.”
Khương Thư Lan đổi tay bế Nháo Nháo, khuôn mặt trắng như sứ ở dưới ánh mặt trời cũng trở nên phát sáng, giọng điệu cô vẫn dịu dàng như vậy: “Ừ. Chị nghe em giải thích.”
Cô rõ ràng không hề có dấu hiệu tức giận nào, nhưng Lê Lệ Mai lại sợ hãi theo bản năng.
“Chị…”
“Em không giải thích được, tất cả là như thế này.” Lê Lệ Mai thuần thục ném cái nồi này đi: “Em không muốn gạt chị chuyện này, do anh rể không cho em nói, anh ta còn nói nếu em dám nói cho chị, anh ta sẽ đánh em.”
Tất nhiên những lời sau, cô ấy vì giải vây cho mình mà nói ra, tất cả đều vô căn cứ cả.
Cô ấy khiến mình trông đáng thương một chút, Khương Thư Lan mới có thể tha thứ cho cô ấy.
“Tiếp tục.”
Khương Thư Lan đổi tư thế cho Nháo Nháo, bé ở trong ngực cô, vô cùng yên tĩnh, cũng không khóc, mà chỉ yên tĩnh mở to mắt, dường như bé đang đánh giá xung quanh.
Dáng vẻ bình tĩnh này của Khương Thư Lan mới làm cho Lê Lệ Mai sợ hãi.
Cô ấy vắt hết óc: “Em không tiếp tục nổi.”
Trong 36 kế, chạy là thượng sách.
“Chị, bỗng nhiên em nhớ ra, sau khi em liên lạc với người làm vòng tay xà cừ, em đã đồng ý gặp mặt người ta, giờ em đã trễ nửa tiếng đồng hồ, em phải đi gặp người đó đây.”
“Còn sự kiện kia anh rể sẽ giải thích với chị.”
Chẳng quan tâm ai giải thích, ai xui xẻo. Cô ấy chỉ không muốn chạm đến giới hạn của chị Thư Lan, khiến cho quan hệ giữa bọn họ hỏng bét.
Vẫn là Chu Trung Phong tự đi giải quyết đi!
Tục ngữ nói, hai vợ chồng cãi nhau, đầu giường cãi cuối giường hòa, lỡ như chị Thư Lan và Chu Trung Phong cãi nhau thật, cô ấy có thể đến đây an ủi chị.
Đó chẳng phải là cô ấy có thể lấy công chuộc tội sao?
Lê Lệ Mai tính toán đến rầm vang, Khương Thư Lan thấy sau khi Lê Lệ Mai giao em bé lại cho mẹ Khương rồi thì cất bước chạy trốn.
Cô nhìn Lê Lệ Mai giống như con thỏ đang trốn chạy, suýt chút nữa đã bị chọc cười.
Nhưng mà cô cũng không gọi Lê Lệ Mai lại.
Lê Lệ Mai có nói một câu rất đúng, đây là chuyện của hai vợ chồng bọn họ, tuy Lê Lệ Mai kêu cô ra đây, nhưng thủ phạm lớn nhất là Chu Trung Phong.
Khương Thư Lan không tìm Chu Trung Phong mà tìm Lê Lệ Mai, vậy chẳng phải là cô cứ chọn quả hồng mềm mà bóp sao?
Chỉ là… Khương Thư Lan không rõ, sao Chu Trung Phong lại ở cùng với Trịnh Hướng Đông?
Bên ngoài.
Chu Trung Phong khống chế Trịnh Hướng Đông đi thẳng đến bến tàu, anh không để lộ ra bên ngoài, cũng không gọi đội tuần tra tới bắt người, xử phạt người nhập cư trái phép theo quy tắc.
Anh chỉ đưa Trịnh Hướng Đông đi thẳng đến bến tàu.
Hai người đàn ông một người đứng trước bến tàu, một người đứng sau bến tàu.
Bốn mắt nhìn nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận