Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 77:

Hơn nữa lúc trước vừa xuất hiện, bọn họ đối với Chu Trung Phong đặc biệt có hảo cảm, cho nên đối với anh rất vui vẻ tươi cười.
“Đồng chí Chu ngồi đi!”
Dứt lời, mẹ Khương còn không quên nháy mắt với Khương Thư Lan: “Thư Lan đi vào phòng bếp nấu cơm, bữa cơm trưa hôm nay con sẽ là người phụ trách.”
Phải thể hiện tài nghệ thật tốt cho đồng chí Chu thấy.
Khi lập gia đình, nhà trai tới tận nhà chính là để nhìn xem gia đình nhà gái, cùng với tay nghề nấu nướng và may vá của bản thân cô.
Tay nghề may vá của Khương Thư Lan không xuất sắc, nhưng cô lại có tay nghề giỏi, đồ ăn giống nhau vào trong tay cô thì ngon hơn hẳn.
Chỉ là, nhà họ Khương thương cô.
Mẹ Khương vẫn không nỡ để Khương Thư Lan nấu cơm, nhưng đến lúc Khương Thư Lan bộc lộ tay nghề chả mình, mẹ Khương cũng sẽ không ngăn cản nữa.
Chuyện này liên quan đến chuyện chung thân của Thư Lan.
Khương Thư Lan nghe vậy thì đi vào phòng bếp, nhà bọn họ vốn đã chuẩn bị đồ ăn ngon, chính là vì muốn chiêu đãi Chu Trung Phong.
Cô vừa đi xuống, chị dâu hai và chị dâu ba cũng lặng lẽ đi vào phòng bếp, chuẩn bị đi làm trợ thủ cho Thư Lan.
Tưởng Tú Trân thì dẫn chủ nhiệm Vu đi ra ngoài dạo chơi, tách anh ta ra.
Lần này trong phòng ngoại trừ cha mẹ Khương cùng với mấy người anh trai ra, chỉ còn lại Chu Trung Phong và Hứa Thành Binh.
Sở dĩ để Hứa Thành Binh lưu lại, chính là coi hắn ta như khách bên nhà trai mà đối đãi.
Thử nói xem nhà này làm sao có thể đuổi khách bên đằng trai đi được đây?
Hơn nữa, mẹ Khương cũng chú ý tới lúc trước khi Hứa Thành Binh tiến vào sân nhà họ Khương, căn bản không một tiếng động mà đánh giá một lượt, hiển nhiên là đang thay Chu Trung Phong khảo sát!
Chờ sau khi chỉ còn lại bọn họ. Trong phòng liền an tĩnh lại, vẫn là cha Khương dẫn đầu mở miệng nói: “Đồng chí Chu, mau ngồi xuống trước đi!”
Ngoại hình của đồng chí này thật tuấn tú, nhìn khí chất toát ra khá là mạnh mẽ, hơn nữa còn hiểu lễ, lúc trước còn giúp Thư Lan nhà bọn họ giải vây, điều này làm cho cha Khương càng thêm hài lòng.
Chu Trung Phong ngồi xuống.
Ông Khương liền mở miệng: “Đồng chí Chu, hôm nay cậu có thể tới cửa giải vây cho Thư Lan nhà chúng tôi, cả nhà chúng tôi đều rất vui.”
Tiếp theo, ông chuyển đề tài: “Trước tiên tôi xin thay Thư Lan cảm ơn cậu.”
Dáng vẻ có lý có căn cứ này, không chỉ Chu Trung Phong kinh ngạc, ngay cả Hứa Thành Binh ở bên cạnh nghe cũng kinh ngạc theo.
Điều này không giống như một người làm ruộng cả đời có thể nói ra.
Bọn họ thật ra không biết, cha Khương làm thầy lang cả đời, tiếp xúc với rất nhiều người bên ngoài.
Không chỉ là đi khám bệnh, còn phải biết nói chuyện, bằng không trong nhà đã sớm bị những chuyện liên quan đến thầy thuốc làm náo loạn đến ầm ĩ.
Chu Trung Phong lắc đầu: “Chú, đây là chuyện mà con nên làm.”
Cũng là do anh không tốt, không nhận được điện thoại của Khương Thư Lan, lúc đó mới thành ra như vậy.
Thái độ thành khẩn của anh càng làm cho cha Khương hài lòng, ông tiếp tục nói: “Cậu cầm ba vòng một vang tới đây làm vẻ vang mặt mũi cho nhà chúng tôi, cậu yên tâm, nhà chúng tôi không phải kiểu bán con gái, nên nói về của hồi môn, chúng tôi sẽ không thiếu dù chỉ một chút.”
Chu Trung Phong cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới vấn đề của hồi môn của Khương Thư Lan.
Ngược lại Hứa Thành Binh nghe nói như vậy, cảm thấy có hơi ngoài ý muốn, lúc đầu hắn ta còn tưởng rằng nhà họ Khương không có hồi môn!
Thật sự là loại tình huống này ở nông thôn nhiều lắm.
Nhà gái trực tiếp cầm lễ vật đám hỏi, sau đó lặng lẽ rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận