Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1245:

Vì vậy khi sĩ quan hậu cần nói xong ý định đến đây của mình, sư trưởng Lôi ngây người một lúc, theo bản năng đặt công việc trong tay xuống, đứng dậy vỗ vỗ vai cậu ấy: “Được, cậu vô thanh vô thức đã đến báo cáo để kết hôn, vậy đối tượng kết hôn là ai?” Ông ấy đang suy nghĩ, trên hòn đảo này có người phụ nữ nào cùng độ tuổi, phù hợp với sĩ quan hậu cần.
Sĩ quan hậu cần có chút xấu hổ: "Là bác sĩ La của phòng khám."
“Ai?” Tư lệnh Cao lại hỏi một câu.
“La Ngọc Thu, bác sĩ La.”
Vừa dứt lời, tư lệnh Cao theo bản năng mà đứng lên, ánh mắt từ khâm phục chuyển thành dò xét, sư trưởng Lôi, người đã biết nội tình, vô thức liếc mắt nhìn tư lệnh Cao.
Một lúc lâu sau, ông ấy một bên nhìn tư lệnh Cao, một bên hướng đến sĩ quan hậu cần nói: "Tiểu tử này, sao có thể hạ gục bác sĩ La mà không gây ra tiếng động nào?"
Không phải cậu ấy hạ gục được bác sĩ La, mà là bác sĩ La đã hạ gục cậu ấy.
Cho tới bây giờ sĩ quan hậu còn vẫn còn như đang ở trong sương mù, cũng không biết bác sĩ La coi trọng cái gì ở cậu ấy.
Có thể là do cậu ấy lớn tuổi hơn?
Thấy sĩ quan hậu cần vẫn còn dáng vẻ không hiểu rõ, tư lệnh Cao tức giận nói: "Thật sự là một bông hoa nhài cắm vào bãi phân trâu."
Đứa nhỏ Ngọc Thu đó không phải là người có tầm nhìn xa hay sao?
Chần chừ bao nhiêu năm mới chọn được đối tượng, tại sao lại chọn sĩ quan hậu cần, thằng nhóc ngu ngốc này.
Không phải tư lệnh Cao không thích sĩ quan hậu cần, nhưng theo ý kiến của ông ấy, Chu Trung Phong mới là người nên sánh đôi với cháu gái của ông ấy.
Gia cảnh điều kiện của anh tốt, ngoại hình đẹp, hơn nữa bản thân có năng lực xuất chúng.
Tuổi còn trẻ mà đã ngồi vào vị trí đoàn trưởng.
Tuy rằng chức vụ sĩ quan hậu cần cũng không thấp, nhưng lão tử này đã ba mươi hai, cũng đã quá già.
Sĩ quan hậu cần ở bên cạnh vẫn không hiểu tại sao tư lệnh Cao lại vô cớ tức giận với mình như vậy?
Cậu ấy trông có vẻ rất bối rối.
Ngược lại trong lòng sư trưởng Lôi hiểu rõ, người khác không biết, ông ấy còn không biết, La Ngọc Thu sở dĩ đi lên đảo có một phần nguyên nhân là bởi vì tư lệnh Cao.
Trong nhà có người thân ít nhiều cũng có thể quan tâm một chút.
Gia đình họ La mới cảm thấy yên tâm và để La Ngọc Thu đến hòn đảo xa xôi này.
Rốt cuộc thì La Ngọc Thu phải gọi tư lệnh Cao bằng một tiếng chú, vợ của tư lệnh Cao và mẹ của La Ngọc Thu là hai chị em thân thiết.
Chỉ là những điều này không đủ để nói với người ngoài.
Sư trưởng Lôi và tư lệnh Cao lại có ý kiến ngược lại, theo ý kiến của ông ấy, sĩ quan hậu cần thực sự là một người lính tốt dưới quyền của ông ấy, có thể chịu đựng gian khổ và chịu khó, siêng năng và tận tâm, và không có tâm địa gian xảo.
Cho dù độc thân nhiều năm như vậy, vấn đề tác phong nam nữ cũng không có vấn đề.
Chỉ mỗi điểm này, sĩ quan hậu cần chắc chắn là một đối tượng kết hôn tốt.
Vì vậy, sau khi sư trưởng Lôi liếc nhìn tư lệnh Cao, thấy đối phương tức giận nên cũng không phản đối.
Trên tờ báo cáo kết hôn, ông ấy viết từ "đã đồng ý", rồi đưa cho tư lệnh Cao.
Tư lệnh Cao nhìn tờ báo kết hôn, cầm nó một lúc, nhịn không được nói: "Từ Mạch Thanh, thằng nhóc này, cậu không phải đến dọa tôi đấy à?"
“Có phải là bác sĩ La không đồng ý nên cậu tính toán tiền trảm hậu tấu() đúng không?”
[Chú thích: (
) Tiền trảm hậu tấu: có nghĩa là chém trước tâu sau (tiền: trước, trảm: chém, hậu: sau, tấu: tâu, thưa). Trong tiếng Việt thành ngữ tiền trảm hậu tấu thường dùng để chỉ những việc làm không chờ đợi cấp trên, cứ làm, cứ hành động trước, xong xuôi mọi chuyện rồi mới báo cáo, thưa gửi.]
Nói ra lời này, sĩ quan hậu cần oan uổng muốn chết, cậu ấy lập tức lắc đầu: "Làm sao có thể?" Nói xong, thấp giọng lẩm bẩm nói: "Là do bác sĩ La thúc giục tôi." Để cậu ấy trong vòng ba ngày làm xong báo cáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận