Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 164:

Nhưng sau khi ở bên cạnh Trâu Dược Hoa rồi, cô ta lại không cam lòng theo Chu Trung Phong nữa.
“Mẫn Vân, cháu nghĩ thế nào? Nếu như Trâu Dược Hoa tới đón con về, con có nguyện ý theo anh ta về không?”
Đối với bà ta mà nói nếu chuyện với Trâu Dược Hoa mà thành rồi thì cũng có thể sống tốt được, có nhà ai mà không gặp chuyện này chuyện kia rồi cãi nhau đâu?
Giang Mẫn Vân chưa nghĩ được gì hết, cô ta liền lấy chăn đắp lên kín đầu mình.
Tưởng Lệ Hồng vẫn tiếp tục nói: “Phụ nữ gả đi lần hai không tốt đâu, con vẫn nên cân nhắc cho cẩn thận chút, mẹ sợ con sẽ bỏ qua Trâu Dược Hoa, không dễ gì mà tìm được đối tượng tốt như vậy đâu.”
Nói còn chưa xong, bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ cửa.
Tưởng Lệ Hồng vui vẻ mà đi ra ngoài mở cửa.
Giang Mẫn Vân cũng chui ra từ trong chăn, nhanh chóng đứng lên sửa soạn lại dung nhan.
Chỉ là Tưởng Lệ Hồng lại đỏ mặt, có hơi nhục nhã mà dẫn người vừa gõ cửa vào: “Mẫn Vân đang ở đây, cậu nói chuyện với con bé đi, đừng nói lâu quá.”
Giang Mẫn Vân không khỏi ngẩng đầu lên nhìn qua.
Hóa ra chính là đối tượng trong mơ đời trước của cô ta, tên là Cao Thủy Sinh.
Đối phương có thân hình cao ráo, ngũ quan và thân thể cường tráng, đôi mày rậm mang theo vài phần hàm hậu.
Người anh ấy mặc một áo bông được dệt thủ công, dưới mặc quần may bằng vải may đồ lao động, trong tay mang theo một con gà rừng vừa mới săn.
Sau khi đi vào nhà, Cao Thủy Sinh không khỏi lo lắng không biết phải đặt con gà này ở đâu.
Thanh âm anh ấy có chút khô khan: “Thanh niên tri thức Giang, nghe mọi người nói cô bị bệnh rồi, tôi có săn một con gà, mang đến cho cô để bồi bổ cơ thể!”
Dứt lời, anh ấy liền để con gà rừng vừa săn lên bàn.
Sắc mặt Giang Mẫn Vân lập tức trắng bệch lại, không phải vì điều gì khác, mà là vì Cao Thủy Sinh.
Trong giấc mơ, đời trước của cô ta đã gả cho Cao Thủy Sinh, chính là Cao Thủy Sinh vẫn luôn âm thầm mà chăm sóc cho cô ta.
Hôm nay săn cho cô ta một con gà, ngày mai lại cho cô ta vài trái bắp ngô.
Ngày mai tới cung tiêu xã trong thành phố để mua cho cô ta ít bánh ngọt, miếng vải bông đẹp đẽ.
Cứ vài lần như vậy, Giang Mẫn Vân liền mềm lòng, so với việc ngày nào cũng khổ sở ở nông thôn, không bằng gả cho Cao Thủy Sinh luôn, cuộc sống làm lụng dưới ruộng cũng có người san sẻ cùng.
Ban đầu khi Giang Mẫn Vân gả cho Cao Thủy Sinh, đối phương cũng rất yêu chiều cô ta, sau đó cô ta từ sở tri thức liền được điều đến làm việc ở văn phòng của đại đội.
Cao Thủy Sinh vui đến mức không ngủ được cả đêm, sau đó mấy năm như một vẫn luôn đón cô ta tan làm, đến ngay cả khi về nhà, Cao Thủy Sinh cũng không để cô ta phải làm gì.
Vậy cuộc sống bắt đầu tệ đi từ khi nào?
Là từ khi cô ta mang thai, thân thể liền bắt đầu yếu ớt không đi làm được, sau đó phải ở nhà họ Cao mà chăm con, vất vả nuôi con lớn hơn chút mới có thể đi làm lại được.
Kết quả cô ta lại mang thai tiếp, khiến cho việc thăng tiến của cô ta bị chậm lại.
Cứ vậy mà mang thai lần hai lần ba lần bốn, cô ta sinh con liên tục như thỏ.
Chậm trễ đến tận hơn mười năm, vất vả lắm mới quay lại đại đội để làm việc được thì cô ta phát hiện bản thân đã không theo kịp được nữa.
Ngay sau đó cha cô ta nhận được tin có thể quay trở lại kinh thành được rồi.
Khi đó cũng mạnh mẽ muốn quay lại cùng với cha mình, bắt đầu chán ghét hạnh họe với Cao Thủy Sinh.
Chỉ là cha cô ta luôn nói Cao Thủy Sinh là người đàn ông sống rất kiên định, đi theo anh ấy không khổ được đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận