Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 601:

Rõ ràng là lòng dạ của người đàn ông này quá nhỏ nhen, quá sĩ diện.
Xem bệnh thì đàn ông hay đàn bà cũng đều như nhau mà thôi.
Có bệnh thì phải nói thẳng, làm bác sĩ mà lại che giấu, vậy thì bệnh nhân làm sao mà có thể phối hợp xem bệnh cho được?
Lời của cha Khương làm mọi người hai mặt nhìn nhau.
Đặc biệt đoàn trưởng Na và Miêu Hồng Vân, hai người nhìn nhau hồi lâu, vị đoàn trưởng kia rất nhanh đã phát hiện ông chú này hình như là cha của Khương Thư Lan.
Cũng là người làm nghề thầy thuốc cả đời.
Đoàn trưởng Na cố gắng điều chỉnh cảm xúc sao cho bình thường nhất: "Chú nói cháu không được sao ạ? Có chứng cớ gì không ạ?"
Cha Khương đánh giá sắc mặt của anh ta một lát: "Từ việc nhìn tướng mạo của cậu, cung nam nữ() của cậu và vợ của cậu đều có một nốt ruồi đen, thêm nữa mạch tượng khá trầm, bề ngoài mạnh mẽ nhưng thực chất lại vô cùng yếu đuối.”
[Chú thích: (
) Cung nam nữ: hay Tử Nữ Cung còn gọi là Sư Tử Tọa, chủ yếu về vận mạng đối với người khác phái hay đối với người nữ; nằm ngay dưới hai con mắt, thể hiện có con gái hay không, có ít hay nhiều, tốt xấu thế nào.]
"Loại đàn ông như cậu, tôi đã gặp nhiều rồi.”
"Đều là... Ừm ừm..."
Lời nói chưa hết đã làm cho đoàn trưởng Na đen mặt lần nữa, nếu như nói cha Khương đối đãi với phụ nữ uyển chuyển, mềm mại thì đối với đàn ông lại giống như máy quét, nơi nào đi qua cũng sẽ không có một ngọn cỏ, xơ xác tiêu điều.
Người đoàn trưởng kia hít một hơi thật sâu: "Vậy nếu cháu đã bị như vậy, có biện pháp nào có thể trị được không?"
Cha Khương gật đầu, tuy nhiên ông vẫn cần xác nhận một số thứ vậy nên kéo tay của đoàn trưởng Na đi vào bên trong sân, như vậy mới có thể thuyết phục khiến cho đàn ông người ta nghe lời mình nói.
"Vào buổi sáng, số lần cậu cứng có phải cũng ít đi đúng không?"
Một câu hỏi này khiến cho người đoàn trưởng kia vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ mà nhìn về phía ông, anh ta không nghĩ tới đối phương chỉ cần bắt mạch một cái, nhìn mặt một cái cũng có thể trực tiếp biết chuyện bí ẩn của anh ta.
Đoàn trưởng Na chần chờ rồi gật gật đầu.
"Một tuần ba lần đúng không?"
Anh ta nhẹ gật đầu rồi lại lắc đầu.
Cha Khương bình thường ghét nhất chính là loại người này, lưỡng lự không có chính kiến.
Ông trực tiếp đi đến bàn đá ở trong sân rồi ngồi xuống: "Ngồi xuống đi, tôi bắt mạch lại lần nữa cho cậu."
Người đoàn trưởng kia bình thường vốn là một kẻ hung dữ lại mạnh mẽ. Tại thời điểm này lại giống như một học sinh ngoan, ngoan ngoãn ngồi xuống.
Quả thực, cha Khương có một sự uy nghiêm khiến cho kẻ khác không tự chủ được mà phải nghe lời ông nói.
Đoàn trưởng Na ngoan ngoãn duỗi cánh tay ra. Cha Khương bắt mạch trọn vẹn trong ba phút, toàn bộ quá trình đều không nói lời nào, khiến cho tính tình vốn nóng nảy của người đoàn trưởng kia vội muốn chết.
Rất nhiều lần anh ta xém chút nữa không nhịn được mà mở miệng. Hết lần này tới lần khác, mỗi lần người đoàn trưởng kia định mở miệng, cha Khương đã lạnh lùng trừng mắt nhìn anh ta một cái. Người đoàn trưởng kia trong nháy mắt yên tĩnh như gà.
"Lè lưỡi ra để tôi xem một chút."
"A!"
Anh ta liền làm theo, lập tức lè lưỡi ra.
"Bựa lưỡi trắng mà nhầy, màu sắc lại nhạt." Cha Khương nhíu mày, tầm mắt di chuyển xuống dưới: "Có phải cậu tiểu ít, tiểu nhiều lần, cứ có cảm giác nước tiểu vẫn không hết đúng không?"
"Tiểu xong có cảm giác đau? Nhất là vào buổi sáng?"
Người đoàn trưởng kia: "..."
Đoàn trưởng Na thật sự cảm thấy lão đại thúc này có chút tài năng, có thể nói ra hết toàn bộ khốn cảnh của anh ta.
Anh ta nhẹ nhàng gật đầu: "Có....ạ."
"Bao lâu rồi?"
Chuyện này đoàn trưởng rất khó nói ra.
Anh ta chần chờ một lát, ngượng ngùng gãi đầu một cái, đỏ mặt: "Bởi vì trước đó mãi không sinh được đứa nào nên cháu rất ra sức, cần mẫn cày cấy, một đêm đại khái bốn năm lần, đôi khi giữa ban ngày buổi trưa cũng làm thêm một lần nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận