Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 830:

Chuyện này nói xong, Chu Trung Phong liền chuẩn bị cầm theo đồ vật mang đi giải quyết.
“Anh cứ như vậy mà đi sao?” Chu Trung Phong đi được một đoạn thì bị Khương Thư Lan gọi lại.
“Gì?”
“Anh không tính toán giải thích sao, lúc trước anh nói dối, bắt tay với Lệ Mai cùng nhau lừa gạt em chuyện gì?” Đây là tính sổ sau thu.
Chu Trung Phong lập tức cứng đờ: “Thư Lan, em nghe anh nói.”
“Em nghe”.
“Thực sự xin lỗi em.”
Mặc kệ nói như thế nào, nói dối gạt người chính là việc sai, cho dù việc nói dối này về mặt tình cảm có thể tha thứ.
Khương Thư Lan lập tức ngây ngẩn cả người, cô không dự đoán được, Chu Trung Phong không có bất cứ giải thích gì, anh trực tiếp xin lỗi.
Cô cũng không phải người hàm hồ, trực tiếp nói thẳng: “Chu Trung Phong, hai chúng ta là vợ chồng, em hi vọng anh có bất luận vấn đề gì sẽ tới tìm em, mà không phải là lừa gạt em.”
Huống chi chuyện này vốn dĩ có quan hệ với cô.
“Anh hiểu rồi.” Chu Trung Phong lập tức nói.
“Tốt, buổi tối hai đứa nhỏ để anh mang, anh có đồng ý hay không???”
Nếu nói dối, đương nhiên phải có xử phạt, cho dù là nói dối thiện ý cũng không được.
Một khi nói dối thành nếp, vậy giữa cô và Chu Trung Phong có thể nói rằng không có bất luận sự tín nhiệm nào, tình cảm cũng coi như đi đến điểm cuối.
“Đồng ý.”
Âm thanh dứt khoát, không mang theo bất cứ cảm xúc không tình nguyện nào.
Đến lúc này, hai người mới xem như nói hết.
“Xử lý xong sớm một chút rồi trở về, trong nhà còn một đống việc.”
Nói xong, Khương Thư Lan liền xoay người chuẩn bị vào nhà, cô đối với bao đồ vật trong tay Chu Trung Phong nửa phần tò mò cũng không có.
Chu Trung Phong cũng không nghĩ tới, Khương Thư Lan đối với chuyện này lại như vậy, cầm được buông được.
Cái này làm cho anh có chút ngoài ý muốn, đồng thời sự tôn trọng trong lòng dành cho Thư Lan lại càng nhiều.
Trong sân.
Sau khi Khương Thư Lan rời khỏi chỗ này, mọi người làm việc đều có vài phần mất tập trung, các lỗ tai dựng lên, muốn nghe ngóng động tĩnh bên ngoài.
Muốn biết Khương Thư Lan cùng với Chu Trung Phong có phải nháo mâu thuẫn hay không. Nếu thật sự mà làm ầm ĩ, bọn họ còn có thể đi ra ngoài khuyên can.
Kết quả... Không bao lâu, Khương Thư Lan liền trở lại, thần sắc bình tĩnh, một chút cũng không giống bộ dạng như vừa mới cãi nhau.
“Thư Lan?”
Vương Thủy Hương là người tính tình nôn nóng, chị ấy không nhịn được mà hỏi, chị giơ tay chỉ ra ngoài ám chỉ Chu Trung Phong, ngữ khí lo lắng: “Vợ chồng son hai người không có chuyện gì chứ?”
Khương Thư Lan lắc đầu: “Không có việc gì.”
Sự việc Trịnh Hướng Đông lên đảo, Chu Trung Phong không muốn cho cô biết, cô lại làm sao có thể cho cha mẹ biết đây?
Nếu là cha mẹ biết rồi, lại là vừa tức vừa sợ.
Không có biện pháp, bóng ma của Trịnh Hướng Đông đối với nhà họ Khương không phải ngày một ngày hai là có thể tiêu trừ.
Thấy Khương Thư Lan không có bất luận ý tứ nói dối gì, còn bình tĩnh trước sau như một, đem An An đón vào trong tay, hôn hai cái, trêu chọc đứa trẻ. Tất cả mọi người lúc này mới đem tâm tư lo lắng lúc trước một lần nữa nuốt trở lại.
Ngay cả cha Khương và mẹ Khương cũng không nhìn thấy Thư Lan có tâm tư gì cần cất giấu, cũng theo đó mà thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Sau khi Chu Trung Phong đem một bao túi đồ kia đi giải quyết, thật nhanh đã quay trở lại.
Khương Thư Lan không hỏi anh giải quyết như thế nào, Chu Trung Phong cũng không nói.
Hai vợ chồng đều đạt thành ăn ý.
Chu Trung Phong về một lúc, đầu tiên là giúp hai đứa trẻ đổi tã. An An còn tốt, tính tình nhu thuận, lăn lộn như thế nào cũng chỉ mút ngón tay, nhìn xem Chu Trung Phong chằm chằm.
Thời điểm đến phiên Nháo Nháo, lại là một trận tiếng khóc la Hỗn Thế Ma Vương.
Thay cái tã cho Nháo Nháo, thiếu chút nữa làm cho anh mồ hôi chảy đầy đầu.
Chờ sau khi giải quyết xong công tác vệ sinh cá nhân cho hai đứa bé, Chu Trung Phong lại tiếp tục dọn dẹp phần còn lại của tiệc đầy tháng, dọn bàn ghế dựa, thu thập chén đũa, anh làm tất cả mọi thứ không nề hà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận