Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 398:

Khương Thư Lan: “…”
Cô nhìn hai đứa nhỏ, hít thở sâu một hơi, sau đó xoay người nói với Chu Trung Phong: “Nếu không thì chúng ta đổi phiếu sữa bột lấy sữa bột cho bọn nhỏ uống đi!”
Cho tụi nhỏ uống để cô hết nhức cả lỗ tai.
Hai người ở trong phòng bàn bạc, nhiều phiếu như vậy, dù sao cũng đổi, vậy trước tiên đổi phiếu sữa bột trước, đổi hai vại sữa bột về.
Người lớn và trẻ con đều có thể bổ sung dinh dưỡng.
Cái này thì tốt rồi, nhưng uống cái rắm ấy, một đứa ba tuổi, một đứa bốn tuổi, hai đứa nó còn đang ôm nhau vì muốn sinh con kia kìa.
Mấy đứa đó còn muốn sinh con trước cô nữa chứ, đây là lời mà trẻ con có thể nói sao?
Chu Trung Phong vẫn rất bình tĩnh: “Không sao đâu, bây giờ chúng ta nhớ kỹ, chờ hai mươi năm sau mấy đứa đó cưới vợ, chúng ta nói cho vợ bọn chúng nghe.”
Nói thế nào thì hai tiểu quỷ này đúng là gây sự, nhỏ như vậy đã nhớ cách làm cho đối phương sinh em bé như nào rồi.
Đúng là nghịch ngợm thật sự.
Khương Thư Lan suy xét khả năng của chuyện này, cô cảm thấy hoàn toàn có thể xảy ra.
Hai đứa nhỏ thì thà thì thầm, thấy Khương Thư Lan đi ra, hai đứa liền chạy tới, mỗi đứa ôm một bên chân cô: “Cô, cô có thể sinh em bé trễ chút được không?”
Vậy thì cậu bé và Thiết Đản sẽ sinh được là anh trai. Em bé cô sinh sẽ là em gái.
Mặt Khương Thư Lan không cảm xúc mà nói cho bọn nhỏ biết sự thật: “Thứ nhất, cháu và Thiết Đản là con trai, không thể sinh em bé. Thứ hai, chờ sau này hai đứa cưới vợ sinh con, con của hai đứa cũng sẽ kêu con cô bằng cô.”
Tiểu Thiết Đản và Lôi Vân Bảo vô cùng kinh ngạc: “Cái gì? Con của cháu sẽ kêu em gái nhỏ bằng cô sao?”
Con của bọn họ và con của cô, không phải ngang hàng nhau à?
Sao lại biến thành cô rồi?
Khương Thư Lan cảm thấy cái này không thể giải thích rõ ràng được, cô nhéo nhéo thái dương: “Cỏ trên mặt đất đã cao rồi, hai đứa đi nhổ cỏ đi.”
Không thể giải thích rõ ràng, vậy thì cô chỉ có thể giao việc cho hai đứa nhỏ.
Chờ đến chiều, cô định dùng khoảng thời gian cuối ngày này để đi đến hợp tác xã tín dụng() trên đảo, gửi hết tiền cha mẹ chồng cho vào đấy.
[Chú thích: (
) Hợp tác xã tín dụng: theo Căn cứ pháp lý: Luật các tổ chức tín dụng 2010, hợp tác xã tín dụng là Tổ chức kinh doanh tiền tệ và dịch vụ ngân hàng thuộc sở hữu tập thể do tổ chức, cá nhân góp vốn thành lập để hoạt động ngân hàng, tự huy động vốn và cho vay trong phạm vi vốn huy động, nhằm mục tiêu chủ yếu là tương trợ, giúp đỡ các thành viên trong tổ chức mình. Là tổ chức kinh doanh tín dụng được Nhà nước cho phép thành lập và chịu sự quản lý của Ngân hàng nhà nước về mặt chính sách chế độ tín dụng tiền tệ.]
Phiếu không thể gửi nên tạm thời cô để ở nhà.
Mặc dù Khương Thư Lan đã đến đây từ lâu, nhưng cô chưa từng đến hợp tác xã tín dụng, trước tiên cô đi hỏi thăm địa chỉ từ chỗ Miêu Hồng Vân rồi mới đi.
Miêu Hồng Vân nghe cô nói muốn đi gửi tiền, chị ấy lập tức đi theo.
Ba tháng lương gần đây của nhà bọn họ cũng chưa gửi vào đó, trong nhà bọn họ lại không có con cái nên chi tiêu cũng dư đôi chút.
Nếu không nhờ Miêu Hồng Vân dẫn đường, Khương Thư Lan không chắc cô có thể tìm được hợp tác xã tín dụng, vị trí của hợp tác xã này, thật sự quá ngoằn ngoèo!
Ban ngày còn khó đi như vậy, rẽ trái rẽ phải, ở giữa là nhà của các hộ gia đình, nhà của người dân bản địa trên đảo, phần lớn là loại nhà tranh thế này.
Nguyên nhân là bởi vì khí hậu ở đây, một năm bốn mùa đều là mùa hè, nhà tranh sẽ mát mẻ hơn.
Đây là sự khác nhau giữa dân bản địa và quân đội, nhà của bộ đội đều là nhà ngói gạch đỏ.
Lúc Miêu Hồng Vân dẫn Khương Thư Lan vào hợp tác xã, suýt chút nữa Khương Thư Lan cho rằng cô vào một cái nhà ở nông thôn.
Nói như thế nào nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận