Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 745:

Khương Thư Lan hút một ngụm nước dừa trong veo, cảm thấy cơn tức ở dưới gáy cũng dần dần tiêu tan hết.
Cô cắn chiếc ống hút lúa mạch, thấp giọng nói: “Em chỉ là, chỉ là vẫn có hơi ngạc nhiên.”
Từng đó có thể cho cô được bao nhiêu tiền chứ.
Cô quả thực không thể tưởng tượng được.
Khương Thư Lan thậm chí còn cảm thấy, nếu cô thực sự được chia hoa hồng trong thời gian dài, tương lai cho dù Chu Trung Phong có thất nghiệp thì cô vẫn có thể nuôi được anh.
Chu Trung Phong không khỏi cười lên: “Ừm, thực sự rất nhiều, bọn họ đều nói tương lai còn cần được em nuôi nữa đó.”
Thấy cặp vợ chồng son đang nói chuyện, hai vợ chồng Miêu Hồng Vân cũng tự giác mà lui ra ngoài.
Đến cả cha Khương mẹ Khương cũng đi ra ngoài theo, hai bọn họ quay qua nhìn nhau một cái, trong lòng có chút khiếp sợ.
Con gái bọn họ thực sự sắp trở thành phú bà rồi sao?
Nhưng mà làm phú bà một cách quang minh chính đại.
Cho dù mẹ Khương không biết chữ thì cũng biết được, hoa hồng của nhà máy đồ hộp này là lớn đến mức không đếm xuể được.
Đợi ra khỏi cửa, mẹ Khương không khỏi đưa tay ôm ngực: “Ôi chao, đúng là Thư Lan nhà chúng ta lợi hại.”
Cha Khương vẻ mặt kiêu ngạo: “Đương nhiên, bà không biết ai là người sinh ra con bé sao?”
Mẹ Khương trừng mắt liếc ông ấy một cái: “Cũng là nhờ tôi mang thai chín tháng mười ngày chịu đau mới sinh ra được, liên quan gì đến ông chứ?”
Nghe được tiếng cha mẹ tranh cãi ầm ĩ ở bên ngoài, Khương Thư Lan không khỏi cười lên, đặt cây dừa ở một bên, hỏi Chu Trung Phong: “Lần chia hoa hồng này, liệu có đem đến phiền toái gì cho anh không?”
Chu Trung Phong lắc đầu, anh cởi giày cho cô, để cô nằm lên giường nghỉ ngơi: “Không sao đâu, đây là quân đội đã thông qua văn kiện chính quy, nếu mang đến ảnh hưởng của anh thì cũng là ảnh hưởng tích cực thôi.” Dừng một chút, anh ngồi ở đầu giường, cúi đầu nhìn Khương Thư Lan: “Thư Lan?”
“Hửm?”
“Anh sợ tương lai có thể nhờ em mà lại được thăng chức tiếp.”
Đây là chuyện đến bây giờ Chu Trung Phong vẫn không nghĩ tới, nhưng với tình hình hiện tại như vậy, rất có thể lần thăng chức tiếp theo sẽ là nhờ Thư Lan tiếp.
Khương Thư Lan cười cười: “Sao vậy? Anh không thích sao?”
Bởi vì mang thai nên khuôn mặt cũng đẫy đà hơn một chút, trở nên mượt mà hơn, ngũ quan tinh xảo, da thịt trắng nõn, lúc nghiêm mặt mà nhìn người khác.
Thậm chí còn mang theo vài phần xinh đẹp động lòng người.
Con ngươi Chu Trung Phong như sâu hơn trong chốc lát, anh lắc đầu: “Anh cho đến bây giờ cũng chưa từng muốn ăn cơm mềm.”
Nhưng mà sự thật là anh đã ăn rồi, còn không phải chỉ mới được ăn một lần.
Đây chính là chuyện khiến Chu Trung Phong không khỏi nghĩ nhiều.
Lúc trước đâu phải như vậy, lẽ ra phải là sau khi kết hôn xong sẽ là anh chăm sóc gia đình, chăm sóc Thư Lan, kết quả hiện tại lại là Thư Lan chăm sóc anh, thiếu chút nữa là nuôi dưỡng anh luôn rồi.
“Nhưng mà...” Chu Trung Phong lại nói: “Loại cảm giác này cũng không tệ lắm.”
Nếu là vợ của anh thì anh hoàn toàn có thể chấp nhận được.
Nhưng anh cũng phải cố gắng hơn nữa, nếu không sẽ bị vợ mình bỏ lại sau lưng mất.
Khương Thư Lan thấy tâm tình anh đã điều chỉnh lại được thì nở nụ cười mà không nói lời nào nữa.
Sau một hồi lâu mới sờ sờ bụng mình mà nói: “Anh nói xem có nên tính toán tiền sữa cho bé cưng không?”
Đã lớn hơn một chút rồi, bỗng dưng có được tiền.
Có được số tiền này, cuộc sống cùng với giáo dục từ nhỏ cho đến lớn của bé cưng sẽ hoàn toàn không cần phải lo lắng nữa.
Chu Trung Phong gật đầu: “Tính chứ, sao mà không tính được?”
Hai vợ chồng nói chuyện với nhau một hồi lâu.
Cho đến tận buổi chiều, Khương Thư Lan bôi ít thuốc mỡ mà cha Khương làm cho cô lên lưng rồi đi theo Chu Trung Phong đến nhà xưởng.
Ở bên trong, các công nhân đang bận bịu tối mặt tối mũi.
Hôm nay nhà xưởng hải sản có nhập tới rất nhiều bạch tuộc, bãi đất trống bên ngoài được công nhân phơi đầy bạch tuộc lên đó, truyền đến đầy mùi vị hải sản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận