Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 701:

Khương Thư Lan đáp lời: “Như vậy đi, đợi sau khi rau củ khô được làm xong rồi, cháu sẽ kêu bọn nhỏ mang sang cho chú một ít, chú nhìn qua là sẽ biết thôi.”
Chủ ý này rất tốt.
Dù sao hai đứa nhỏ ngày nào cũng nghịch ngợm đến không ai chịu được, lúc này coi như tạo việc làm cho bọn họ đi.
Sư trưởng Lôi gật đầu.
Ông ấy vừa đi, cả đoàn người cũng đều rời đi luôn.
Đến cả Chu Trung Phong cũng chỉ có thể theo sau, anh buộc phải đi họp.
Anh đã đưa ra được bản kế hoạch cho nhà máy hải sản khô cùng với nhà máy mứt hoa quả khô rồi, đợi sau khi cân nhắc tất cả quá trình không còn vấn đề gì nữa thì có thể thi công được luôn.
Anh quay đầu lại nhìn thoáng qua Khương Thư Lan, trong ánh mắt cất giấu vẻ lo lắng.
Khương Thư Lan xua tay: “Không sao đâu, anh cứ yên tâm đi đi, trong nhà còn có cha mẹ em nữa, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Vốn dĩ thử nghiệm làm rau củ sấy cũng không phải chuyện to tát gì, lại có nhiều người đến như vậy mới khiến cho cô hơi lo lắng.
Chu Trung Phong nắm chặt lấy tay Khương Thư Lan, nhỏ giọng nói: “Vất vả cho em rồi.”
Bộ dạng dính người này, sĩ quan hậu cần nhìn không nổi: “Gì vậy chứ? Tôi không phải con người sao, có đại nam nhân tôi ở đây, vợ cậu còn phải làm việc nặng hay sao?”
Hiện tại cả thể xác lẫn tinh thần của sĩ quan hậu cần đều đặt hết vào rau củ sấy rồi.
Vậy nên cậu ta rất lười đi họp.
Nếu như rau củ sấy này được thực nghiệm thành công, các chiến sĩ đi xa để huấn luyện hay đánh giặc, trên đường hành quân có thể mang theo một bao rau củ sấy.
Vừa nhẹ nhàng lại dễ mang vác, vừa bảo đảm được tiếp nhận dinh dưỡng một cách đầy đủ.
Đây mới là món đồ thực sự tốt.
Chu Trung Phong không muốn nói chuyện với trai tân, trai tân không hiểu được tâm tình của người đã làm chồng.
Anh vừa cẩn thận dặn dò vợ, dặn dò xong rồi mới quay qua nói: “Nếu như làm không xong, những việc còn lại anh quay về sẽ làm, không cần cố gắng quá.”
Khương Thư Lan gật đầu.
Đợi khi Chu Trung Phong đi rồi, sĩ quan hậu cần liền tấm tắc hai tiếng: “Đội trưởng Chu ở nhà sướt mướt đến vậy sao?”
Đây không giống anh lúc đi làm chút nào.
Khương Thư Lan ngẩng đầu liếc nhìn cậu ta một cái: “Anh chưa kết hôn thì không hiểu được đâu.”
Sĩ quan hậu cần: “...”
Sĩ quan hậu cần suy nghĩ một hồi lâu mới định quay qua giận dỗi Khương Thư Lan, kết quả Khương Thư Lan đã đi mất rồi, đi nhìn lửa trong lò.
Sĩ quan hậu cần chỉ cảm giác như đang đấm vào bông vậy, rất khó chịu.
Khương Thư Lan nhìn lửa trong lò, bếp lò đã được đốt đến đỏ, lại ước chừng khoảng bốn mươi phút nữa, liền kêu sĩ quan hậu cần lấy hết củi lửa ra.
Trước tiên phải để tấm lót sắt phát huy tác dụng trước.
Lúc này, trên tấm lót sắt đã được trải đầy rau củ xanh lên đó, sau đó cho cả tấm lót sắt vào bên trong lòng bếp.
Ngay sau đó, lòng bếp liền được bịt rất kín.
Một tiếng sau.
Cửa lòng bếp liền được mở ra, tấm lót sắt cũng được kéo theo ra ngoài.
Giây phút đó, tất cả mọi người như ngừng thở.
Sĩ quan hậu cần có chút không dám xem: “Thành công chưa?”
Lúc làm thì vô cùng cố gắng tâm huyết, khi có kết quả rồi thì lại không dám nhìn.
Bởi vì sợ sẽ thất bại.
Cha Khương cẩn thận mà dùng xẻng xúc cả tấm lót sắt ra.
Lúc này đây, ở trên tấm lót sắt, cây củ cải cùng với đậu sừng dường như đã được sấy khô mà xoắn hết lại.
Nhưng không giống với mấy cây rau củ khô được phơi nắng mà chuyển thành màu nâu đen.
Cây củ cải cùng với đậu sừng ở trên tấm lót bằng sắt vẫn giữ nguyên được màu sắc ban đầu của chúng. Màu xanh biếc nhìn cực kỳ mướt mắt.
Lúc nhìn thấy màu xanh biếc kia là Khương Thư Lan biết đã thành công rồi.
Cô nhìn sĩ quan hậu cần đang hồi hộp mà nhắm mắt lại, không khỏi cười cười: “Sĩ quan hậu cần, anh mở to mắt ra mà xem kìa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận