Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1056:

Cả nhà đều yên tĩnh lại.
Mọi người theo bản năng nhìn một bàn ngập tràn tờ nhân dân tệ.
Mẹ Khương là người có phản ứng đầu tiên, bà ấy không phải vui sướng, mà là sợ hãi, nhịn không được hét to một tiếng: “Khương Thư Lan, con cướp của hợp tác xã à?”
Nếu không thì tại sao lại vô duyên vô cớ cầm về nhiều tiền như vậy?
Cho dù là tiền lương của con rể, một năm cũng chưa nhiều như vậy, không đúng, hai năm.
Khương Thư Lan: “……”
Khương Thư Lan: “……”
Khương Thư Lan: “……”
Cô hít sâu một hơi, tự nói với mình, đây là mẹ ruột, mẹ ruột.
Vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy bả vai của Chu Trung Phong đang run rẩy, đây rõ ràng là đang cố gắng nén cười.
Khương Thư Lan giơ tay nhéo eo anh: “Vẫn còn cười, còn cười!”
“Khương Thư Lan, con đừng nói sang chuyện khác, tiền này rốt cuộc tới từ đâu? Nhân lúc còn sớm con nói rõ ràng, nhà họ Khương chúng ta không làm chuyện phạm pháp."
Mẹ Khương không kìm được tức giận, chỉ hận không rèn sắt không thành thép.
Nếu là phạm pháp thật, cảnh sát tới sẽ bắt cô đi mất.
Khương Thư Lan bất đắc dĩ nói: “Mẹ, mẹ xem thân thể nhỏ bé này của con, giống như có thể cướp được hợp tác xã sao?”
Một cán bộ bất kỳ bên trong hợp tác xã đều có thể quật ngã cô đó!
“Cái này là?”
Khương Thư Lan gom hai trăm tờ nhân dân tệ lại, đẩy toàn bộ vào trong lòng mẹ Khương: “Mẹ, đây là hoa hồng của nhà máy sản xuất đồ hộp mà quân đội phát cho con.”
Đột nhiên trong lòng có nhiều tiền như vậy, mẹ Khương thoáng cái đã ngây ngốc, thậm chí còn không dám nhúc nhích, cả người đều cứng lại như người máy.
Một lúc lâu sau, bà rốt cuộc cũng hoàn hồn: “Chia hoa hồng? Quân đội phát sao?”
Khương Thư Lan gật đầu: “Nếu không thì sao con có thể lừa dối mẹ phải không?”
Lúc này mẹ Khương rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, bà rụt bàn tay cứng ngắc của mình lại, vừa mới khẽ động lại rớt hai tờ tiền.
Mẹ Khương không quan tâm lời cô nói, bà giơ tay hung hăng nhéo eo của cha Khương: "Ông à, có đau không?”
Nếu thấy đau, có nghĩa đây là sự thật.
Cha khương đau đến thở hổn hền, không cần lên tiếng, đã biết kết quả.
Nhưng ở bên cạnh, khi Chu Trung Phong thấy một màn như vậy, nhịn không được nhướng mày, dường như anh đã biết tật xấu thích véo người của Thư Lan từ đâu tới.
Chắc là gen di truyền.
Bên kia, cha Khương lên tiếng: “Có đau hay không, bà tự véo chính mình sẽ biết.”
“Tôi sợ đau.”
Mẹ Khương liếc mắt một cái, lúc này mới giơ tay, thử cầm mấy tờ nhân dân tệ, nắm lấy một nắm, lại một nắm, lại một nắm khác.
Cảm giác chân thực đó cuối cùng cũng đã trở về.
Không phải nằm mơ.
“Ông xã, Thư Lan của chúng ta kiếm thật nhiều tiền.”
Đó là 2000 tệ!
Cả đời này cũng chưa từng thấy qua nhiều tiền như vậy.
Trong lòng Cha Khương cũng rất kích động, nhưng trên mặt lại không biểu hiện, ông ừ một tiếng: “Tôi thấy rồi.”
“Tại sao ông lại không kích động? Tại sao ông lại không vui vẻ? Ông không đau lòng cho con gái à?”
Nhìn thấy mẹ Khương bắt đầu quấy nhiễu, cha Khương hơi đau đầu, hướng ánh nhìn cầu cứu về phía Khương Thư Lan.
Khương Thư Lan nhịn không được cười: “Mẹ, đây chỉ là một lần chia hoa hồng, sau này còn sẽ có rất nhiều tiền hoa hồng."
Cho nên chúng ta không cần kích động.
Tuy rằng, thời điểm nhận được tiền hoa hồng, cô cũng rất kích động.
“Sau này cũng sẽ có sao?”
Mẹ Khương cảm giác như chính mình đã say, hai chân cũng không đứng vững, sắc mặt đỏ lên nhìn Khương Thư Lan.
Khi mọi người nghĩ rằng bà muốn khen Khương Thư Lan.
Kết quả mẹ Khương nhịn không được mà kiêu ngạo nói: “Tôi cũng rất biết sinh con đó!”
Khương Thư Lan: “……”
Chu Trung Phong: “……”
Cha Khương: “……”
Ba người họ đều không biết phải nói gì.
Sau một lúc lâu, Khương Thư Lan ho nhẹ một tiếng, từ bên trong xấp tiền lấy hai mươi tờ nhân dân ra, đưa cho mẹ Khương: “Mẹ, đây là phí vất vả của mẹ.”
Khi cô bận rộn ở nhà máy, cả hai đứa bé đều giao cho hai ông bà chăm sóc.
Mẹ Khương từ chối, nhất quyết không cầm.
Khương Thư Lan không quan tâm, nhét vào trong lòng mẹ Khương.
Tiếp theo lại cầm lấy 20 tờ, đưa cho cha Khương: “Cha, đây là của cha.”
Không thể không nói, đây là niềm vui của việc tự kiếm tiền.
Khi đưa tiền cho người nhà mẹ đẻ, hoàn toàn không phải để ý đến sắc mặt người chồng, bởi vì là chính mình tự kiếm được.
Rất ngay thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận