Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1551:

Đời sống vật chất của bọn họ từ nhỏ cũng được coi như là dư dả, cũng không phải vì tiền mà phải khổ sở, nhưng khi đến đây thấy sự xa hoa này cũng mở mang tầm mắt cho bọn họ rất nhiều. Có điều cũng không quá sức tưởng tượng của bọn họ cho lắm.
Ánh mắt hai người đều vô cùng trong sáng và thuần khiết, không có bất kỳ sự ghen tuông hay tham lam nào cả.
Khương Thư Lan nhìn bọn họ coi như là an tâm về bọn chúng phần nào, lúc này mới nói: "Được, cô đi qua đấy một lát, rất nhanh sẽ trở về."
Chờ đợi cho đến khi họ đi qua, Lí Húc Dương thân là chủ nhà, anh ta lại đích thân dẫn người tới, trên sô pha vốn còn náo nhiệt, nhất thời yên tĩnh xuống.
Tất cả mọi người đều cười ha hả chào hỏi Lí Húc Dương: "Này, cậu Lý, hôm nay lại dẫn một mỹ nữ xinh đẹp đến đây, đây là muốn giới thiệu với mọi người ư?”
Vẫn là do bọn họ đã quen với việc này, cho nên nói ra lời này đều có chút thâm ý, thoạt nhìn liền khiến cho người ta cảm thấy giữa hai người họ có tình ý mờ ám gì đấy.
Người nọ vốn chỉ là muốn vuốt mông ngựa thôi, thế nhưng sắc mặt Khương Thư Lan lập tức lạnh xuống.
Lí Húc Dương cũng biến sắc theo, lúc này liền mắng: "Không biết gì thì câm miệng lại, cút ra ngoài.”
Nhân vật chính đã mở miệng, người lúc nãy mở miệng đùa giỡn, trong nháy mắt đã bị nhân viên an ninh trong tiệc rượu đuổi ra ngoài.
Toàn bộ bữa tiệc cũng yên tĩnh theo. Ban đầu, những người đàn ông này còn có ý định tiếp tục trêu chọc mỹ nữ này, cũng đều phải ngẩng đầu nhìn lại.
Lần này, nhìn thấy một màn như vậy, ngay cả sắc mặt của đám đàn ông này cũng thay đổi theo, chứ đừng đến các mỹ nữ bên cạnh đám đàn ông này nhất thời cũng an tĩnh theo.
"Có chuyện gì vậy hả, ai lại không biết điều mà chọc phải cậu Lí nhà chúng ta thế, không biết vị này là ai vậy?"
Lúc này đây, cũng mang theo vài phần tôn trọng. Sắc mặt Lí Húc Dương lúc này mới tốt lên vài phần: "Đây là chị tôi, lúc trước tôi gặp chuyện ở Thâm Quyến, cả nhà bọn họ chính là ân nhân cứu mạng của tôi đấy.”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người theo đó trao đổi với nhau một ánh mắt.
Lúc trước, khi Lí Húc Dương gặp chuyện ở Thâm Quyến, tất cả mọi người đều cho rằng anh ta đã chết, nhưng không nghĩ tới anh ta không chỉ còn sống trở về. Mà còn làm cho người hại anh ta là anh trai ruột và chú ba của anh ta toàn bộ đều bị trừng phạt cực kỳ nghiêm trọng.
Nạn nhân là Lí Húc Dương, ngược lại trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Điều này làm cho mọi người lúc trước đều có chút ngoài ý muốn, mà thời gian một năm trở lại đây, Lí Húc Dương cũng từ một thiếu gia ngốc nghếch ăn chơi trác táng cũng dần trở nên trưởng thành và chính chắn hơn, như ngày hôm nay, anh ta đã có thể tự mình tổ chức một buổi tiệc rượu để chiêu đãi tất cả mọi người.
Lí Húc Dương vừa nói lời này ra, trong lòng mọi người nhất thời cũng hiểu rõ: “Thì ra là ân nhân cứu mạng của thiếu gia Lí nhà chúng ta, sau này chính là ân nhân cứu mạng của chúng tôi, không biết nên xưng hô với cô như thế nào cho đúng đây!"
Lí Húc Dương: "Cô Khương, tổng giám đốc công ty bất động sản Vạn Như.”
Bất động sản Vạn Như, trong lòng mọi người nhất thời hiểu rõ, trong này có không ít người đến Thâm Quyến để đầu tư, bất động sản Vạn Như từ một công ty nhỏ không ai biết đến, cho đến một công ty làm ăn rất thịnh vượng và phát đạt, đây chính là một truyền kỳ.
Không ít người còn có ý định tham khảo mô hình làm việc của đối phương, không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy người phụ trách đằng sau của bất động sản Vạn Như.
Sắc mặt mọi người cũng không còn xem nhẹ cô như lúc trước, ngược lại mang theo vài phần kính trọng.
Khương Thư Lan đem thần sắc mọi người đều thu lại vào trong mắt, cô cười cười, khách sáo nói: "Mọi người đừng nghe Húc Dương nói bậy, cái gì Khương tổng hay không Khương tổng, nếu như không ghét bỏ thì cứ gọi tôi một tiếng Khương Thư Lan là được rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận