Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 130:

Không thể để con gái vì Tiểu Thiết Đản mà phải khó xử đối với người nhà chồng được.
Cha Khương lo liệu hết thảy mọi chuyện.
Cái này... Chu Trung Phong trầm mặc một lát rồi nói: “Phía cha mẹ tạm thời con chưa thể liên lạc được, nhưng con sẽ báo cho ông nội bà nội.”
Dừng một lúc, anh lại bổ sung thêm câu: “Nhà con đại khái chắc sẽ đồng ý thôi, vì bọn họ biết con có thể sẽ giúp đỡ cho con của liệt sĩ. Bên cạnh đó, ông bà nội con cũng từng giúp đỡ cho con của nhà liệt sĩ hay nhà quá nghèo khổ rồi ạ.”
Đây dường như đã là gia phong của nhà họ Chu rồi.
Hơn nữa, Tiểu Thiết Đản vẫn có quan hệ huyết thông với Thư Lan kia mà, đều là người một nhà hết.
Điều này khiến cha Khương không thể không nể phục tấm lòng nhà họ Chu, họ thực sự rất rộng lượng.
Vào cái thời cơm không đủ no áo không đủ mặc này, không phải ai cũng có thể nguyện ý giúp đỡ cho con của người khác.
Có được lời này, cha Khương mới nói điều kiện còn lại ra: “Tiểu Thiết Đản có thể đi theo hai đứa được rồi.”
Cha Khương nhìn thoáng qua Khương Thư Lan: “Nhưng chi phí sinh sống của Tiểu Thiết Đản, phải để cho nhà họ Khương lo.”
“Chăm sóc đứa nhỏ, không thể để cho hai đứa chịu thiệt được, chi phí sinh hoạt một tháng của một đứa nhỏ là mười đồng, thêm phí chăm sóc mười đồng nữa, tức là một tháng phải khoảng hai mươi đồng.”
Đây đã là tiêu chuẩn cao nhất rồi, hai mươi đồng dường như có thể coi như phí sinh hoạt của một người trưởng thành rồi, thậm chí còn tiêu không hết được.
Nhưng cha Khương nghĩ để đứa nhỏ đi theo Thư Lan đã làm phiền đến con gái rất nhiều rồi, vậy nên phải trợ cấp một ít trên phương diện kinh tế.
Dù sao ông cũng già cả như vậy rồi, còn có thể kiếm được bao nhiêu nữa, cùng lắm thì hầu hết thời gian chạy đến công xã để khám bệnh kiếm tiền thôi.
Cố gắng kiếm tiền, tiết kiệm một chút, như vậy thì sẽ được thôi.
Lời này khiến Chu Trung Phong theo bản năng mà nhíu mày, người cùng nhà với nhau mà lại tính toán tiền nong, thật khiến người ta có cảm giác xa lạ.
Anh giúp đỡ người bên ngoài cũng chưa từng so đo đến như vậy.
Cha Khương hiểu được tấm lòng của anh, nhưng vì hiểu được nên mới không muốn để anh chịu thiệt.
“Trung Phong, nếu như con có thể đáp ứng được điều kiện này, cha sẽ để đứa nhỏ đi cùng với các con, nếu như không đồng ý, đứa nhỏ vẫn sẽ ở lại nhà, cha sẽ nghĩ cách khác để giúp thằng bé.”
Chu Trung Phong không ngờ rằng cha vợ lại quật cường đến vậy.
Anh với Khương Thư Lan cùng liếc mắt nhìn nhau, Khương Thư Lan hơi hơi gật đầu.
Tính tình của cha cô cô biết rất rõ, thanh liêm chính trực cả một đời, không bao giờ chiếm phần hơn về mình.
Đến cả khi ông giúp cho một ông lão quét dọn nhà vệ sinh được ông ấy tặng cho hai cây vàng.
Mấy năm liền, cha Khương vẫn luôn tới kiểm tra định kỳ cho ông lão đó mà không cần được nhận tiền.
Còn lén cho ông ấy ít lương thực, như vậy thì ông lão kia mới có thể tiếp tục sống trong những ngày tháng khó khăn nhất.
Cha Khương có thể đối xử tốt với người ngoài như vậy, sao có thể để con gái chịu thiệt thòi được.
Chuyện đó hoàn toàn không thể xảy ra.
Nếu không phải bất đắc dĩ, điều kiện này cha Khương cũng sẽ không đồng ý.
Thấy Khương Thư Lan đồng ý rồi, Chu Trung Phong lúc này mới nói: “Cha, bọn con đồng ý với điều kiện này.”
Cha Khương thở dài một tiếng, biểu cảm nếp nhăn trên mặt cũng từ từ thả lỏng mấy phần.
Chỉ là ông nhìn thoáng qua đứa con trai tư trầm mặc ít lời của mình, vẻ tươi cười liền phai nhạt dần, hướng về phía Chu Trung Phong mà cầu khẩn: “Vậy đứa nhỏ Thiết Đản này, làm phiền đến con và Thư Lan rồi.”
Sở dĩ đem Chu Trung Phong đặt ở phía trước vì Chu Trung Phong là con rể, còn Thư Lan chính là người nhà của mình.
Chu Trung Phong vuốt cằm: “Đã là người thân với nhau thì không cần phải nói những lời này đâu ạ.”
Nhìn thấy hai bên đều đã bàn bạc xong xuôi, Khương Thư Lan mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cô nhìn đến khu bình luận ở phía trước, liền bắt đầu trở nên lo lắng, đứa nhỏ kia cuối cùng rất có khả năng do cô mà qua đời.
Sao cô có thể không bận lòng cho được?
Bây giờ thì tốt rồi, Tiểu Thiết Đản tạm thời có thể đi cùng cô, cô cuối cùng cũng có thể thả lỏng được một chút, đủ thời gian cho cô chuẩn bị.
Cô luôn phải tránh cho những chuyện không tốt phát sinh về sau này.
Huống hồ, Tiểu Thiết Đản còn là thiên tài, so với Trâu Dương và Trâu Mỹ thì càng lợi hại hơn, sao cô có thể không bồi dưỡng cho tốt được?
Thấy tất cả mọi chuyện đã định rồi, anh tư Khương ở bên cạnh muốn nói gì đó, nhưng không có gì để nói hết, anh ấy biết đây đã là kết quả tốt nhất đối với Tiểu Thiết Đản rồi.
Nhưng trong lòng vẫn cảm thấy rất khó chịu, anh ấy tuy tàn phế nhưng từ trước đến giờ chưa bao giờ phải tách khỏi con mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận