Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1155:

Toa tàu tốc hành, Chu Trung Phong leo lên đó, anh kiểm tra từng toa tàu một.
Khương Thư Lan ở dưới dò hỏi: “Sao rồi anh?”
Chu Trung Phong kiểm tra năm sáu toa tàu liên tiếp, sau đó anh mới nhảy xuống: “Nếu nghe mùi hương trong toa tàu thì toa tàu vẫn bình thường.”
“Nhưng cụ thể thế nào thì phải chờ dỡ hàng đã, phải kiểm tra từng thùng một.”
Lời này khiến cho Khương thư Lan thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần toa tàu không đổi mùi, vậy có nghĩa là khả năng tổn thất không quá lớn.
Bởi vì nếu trái cây bị hư, không khí ở trong toa tàu đều sẽ xảy ra biến đổi.
“Chúng ta ra ngoài trước đi, rồi cho người tới dỡ hàng.”
Chu Trung Phong vỗ vỗ tay, vừa chuẩn bị mở miệng, anh nhìn thấy bóng người ở phía xa, Chu Trung Phong nheo nheo mắt.
Quả nhiên…Giây tiếp theo, Khảm Nhi liền vọt tới: “Chị dâu…” Sau đó mới nhìn Chu Trung Phong rồi bồi thêm một câu: “Anh Phong.”
Chu Trung Phong gật đầu, anh có hơi ngoài ý muốn khi nhìn thấy Khảm Nhi.
Bởi vì mấy tháng không gặp, hắn có hơi khác, cao hơn không ít, tuy vẫn gầy, nhưng lại tốt hơn so với mấy tháng trước.
“Không tệ.”
Anh vỗ vỗ bả vai Khảm Nhi, Khảm Nhi nhếch miệng cười: “Chị dâu, sao mọi người vẫn chưa ra ngoài?”
“Anh Nhạc và nhân công dỡ hàng đều đang chờ ở ngoài đó.”
Khương Thư Lan nhìn thấy Khảm Nhi, nụ cười trên mặt cô càng tươi hơn, cô nói: “Lần này quá nhiều hàng hoá, bọn chị kiểm tra một lần trước, sau đó mới cho người đến dỡ hàng.”
“Khảm Nhi, cậu cho mọi người vào đi, có thể dỡ hàng rồi.”
Lời này vừa được nói ra, Khảm Nhi gật gật đầu, hắn giống như con khỉ mà chuồn ra ngoài.
Không bao lâu sau, nhóm người Nhạc Kiến Thanh đến đây, phía sau Nhạc Kiến Thanh là ba mươi hai người làm công, bọn họ đều là những người đàn ông cao to vạm vỡ, mặc quần áo ngắn, trên cổ quàng cái khăn lông.
Nhưng mà lúc bọn họ nhìn thấy Khương Thư Lan và Chu Trung Phong, ai nấy cũng câu nệ.
“Hàng hóa ở trên xe, mọi người khiêng xuống đi.”
Chu Trung Phong lên tiếng trước tiên: “Hàng hóa khiêng xuống rồi, mọi người đừng vội khiêng lên xe, chúng tôi yêu cầu kiểm tra tình hình tổn hại của hàng hóa.”
“Được.”
Một đám đàn ông vạm vỡ lập tức khiêng từng thùng xuống, lúc làm việc, bọn họ đều là ngựa quen đường cũ.
Bên này, Nhạc Kiến Thanh nghe được lời Chu Trung Phong nói, hắn ta lập tức hiểu vì sao lâu như vậy đối phương vẫn chưa ra.
Hắn ta nắm chặt cái áo khoác mỏng trên người, đưa cái ô qua che mưa: “Đồng chí Chu, đồng chí Khương.”
Khương Thư Lan gật gật đầu, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào từng thùng hàng hóa được khiêng xuống kia.
Một tiếng rưỡi đồng hồ sau, tất cả hàng hóa đều được khiêng xuống.
Chu Trung Phong lập tức đến kiểm tra, giây phút anh mở thùng hàng hóa kia ra, tâm Khương Thư Lan cũng nhảy tới cổ họng…
Rốt cuộc 10 vạn cân trái cây vẫn tốt hay là hư đây?
Không chỉ Khương Thư Lan lo lắng, mà Chu Trung Phong cũng lo lắng như vậy.
May là thùng trái cây rất nhanh đã được mở ra, để lộ trái cây vẫn hoàn hảo như cũ ở bên trong.
Chu Trung Phong mở thùng xoài trước tiên, những quả xoài màu xanh kia, trên đường đi ba ngày, bây giờ đã dần ngả vàng.
Nhưng mà chúng vẫn còn cứng.
Chu Trung Phong xem một lượt từ trên xuống dưới, rồi bóp bóp thử mấy chục quả: “Xoài vẫn còn tốt, ngoại trừ những trái chín vàng bị hỏng kia thì phần lớn đều hơi vàng nhạt, còn lại vẫn rất cứng.”
Lời này vừa được nói ra, Khương Thư Lan thở phào nhẹ nhõm.
Nhạc Kiến Thanh ở bên cạnh cũng hiểu ý của Chu Trung Phong.
Hắn ta vẫy vẫy tay với hai mươi ba người làm công: “Kiểm tra hết một lượt những trái cây trong thùng đi.”
Không phải hắn ta không nghĩ rằng, đợi mang về rồi kiểm tra.
Mà là hai cái này không giống nhau, nếu mang về kiểm tra, xảy ra vấn đề gì thì bọn họ sẽ tự chịu trách nhiệm, bởi vì có thể xảy ra vấn đề khi đi từ nhà ga về kho hàng của trung tâm bách hóa.
Nhưng lúc kiểm tra hàng khi mới dỡ hàng ở ga tàu hỏa thì lại khác.
Lúc này vẫn chưa giao hàng, nếu có vấn đề, có thể trực tiếp quy cho người bán.
Dù sao tiền hàng hóa cũng đã thỏa thuận xong.
Đây mới là người làm ăn khôn khéo.
Hai mươi ba người làm công lập tức gật gật đầu, bọn họ chia nhau kiểm tra từng thùng hàng hóa một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận