Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1486:

“Như vậy thì sao chứ? Anh, sự nghiệp giải trí ở Hương Cảng mới là phồn hoa nhất, em muốn ra mắt ở đó, đó là nơi tốt nhất đối với em.”
Hơn nữa, cô ta cũng rất muốn tới Hương Cảng.
“Hay là cứ làm theo lời Trâu Mỹ nói đi!” Giang Mẫn Vân nói, đáy mắt cô ta còn mang theo mấy phần đánh giá, cô ta sớm đã biết Trâu Mỹ xinh đẹp như vậy là tiền vốn trời sinh của bọn họ.
Cả phố Bình Hương cũng có không ít người tới hỏi chuyện của Trâu Mỹ rồi.
Nhưng người có điều kiện tốt vừa nghe được chuyện loạn lạc của nhà họ Trâu cũng bắt đầu rút lui dần.
Còn mấy thanh niên trẻ tuổi, hừng hực khí thế muốn cưới Trâu Mỹ về.
Không những không được người nhà đồng ý mà Trâu Dương cũng không đồng ý, em gái cậu ta đời trước là minh tinh nổi tiếng khắp nơi, muốn kết hôn với em gái cậu ta thì phải giàu có quyền lực đầy mình.
Còn những người kia chỉ khiến cho cậu ta chướng mắt.
“Giang Mẫn Vân, câm miệng lại cho tôi, Tiểu Mỹ không phải con gái ruột của cô nên cô không biết đau lòng là gì.” Kiều Lệ Na oán hận mà nói.
“Tiểu Mỹ, con đừng nghe theo lời lão đại diện dởm kia, năm nghìn thì có là gì chứ? Còn không bằng tiền tiêu một tháng lúc trước của mẹ nữa.”
Cô ta cũng là vì không còn gì nữa nên mới khiến cho con gái cũng bị liên lụy như vậy.
“Ha ha, theo lời bà thì cũng chỉ là lúc trước mà thôi, vậy hiện tại bà có thể lấy ra được năm đồng không?”
Lúc này, tất cả mọi người đều trở nên im lặng.
Đối với người con gái mà mình luôn yêu thương, Trâu Dược Hoa cũng không đành lòng, nhưng lúc này đây thực sự là không còn cách nào khác nữa hết.
Đi mua cổ phiếu chính là con đường kiếm ra tiền duy nhất của bọn họ lúc này.
Hơn năm nghìn, có nghĩa là bọn họ sẽ có một lượng vốn khá lớn, cơ hội thắng được tiền cũng lớn hơn.
“Tiểu Mỹ, con có chắc chắn không?”
Trâu Dược Hoa hỏi.
Trâu Mỹ không chắc chắn, nhưng cô ta cũng không trả lời như vậy, cô ta chỉ gật đầu: “Đây là điều con đã quan sát được trong thời gian rất dài, người đại diện này là người duy nhất tình nguyện giúp chúng ta lần này.”
Về phần đối phương có ý tốt hay không, có tham hay không tham cơ thể của cô ta, đây không phải là chuyện cô ta cần lo lắng lúc này.
Lời này khiến cho Trâu Dược Hoa thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Vậy con cứ đi theo đuổi giấc mơ của mình đi, đợi khi cha ở đây có tiền rồi sẽ đón con về.”
“Cha!”
Trâu Dương cực kỳ phản đối, thanh âm cũng cất cao hơn mấy phần.
“Trâu Dương, con còn cách nào khác sao? Từ khi Trâu Mỹ mười tám tuổi, con vì muốn tìm đường đi lên cho con bé mà đưa đi khắp nơi thành một vòng luẩn quẩn, nhưng Tiểu Mỹ đã hai mươi hai tuổi rồi, thanh xuân của con gái cũng chỉ có mấy năm thôi, không thể để con bé tiếp tục bị làm chậm trễ được.”
Đây là sự khác biệt giữa việc có tiền với không có tiền.
Đời trước nhà họ Trâu làm giàu sớm, đưa Tiểu Mỹ vào giới giải trí, cũng là hậu phương vững chắc cho đối phương.
Bọn họ căn bản không cần bỏ nhiều thời gian, mà cái họ Trâu cần chính là bùa hộ mệnh của Tiểu Mỹ.
Đời này không còn như vậy nữa, nhà bọn họ vô danh vô thực, không quyền không thế, Tiểu Mỹ có khuôn mặt xinh đẹp, nhưng trong giới giải trí cũng đâu thiếu người đẹp.
Bởi vì gia đình yếu thế, cùng với khuôn mặt xinh đẹp, khiến cho Tiểu Mỹ đến cả một cơ hội bình thường cũng không có được.
Lời chất vấn của Trâu Dược Hoa khiến cho Trâu Dương hoàn toàn không nói được gì nữa.
“Giới giải trí chính là nơi người ăn thịt người, giới giải trí ở Hương Cảng lại càng là như vậy.”
“Tiểu Mỹ, em hãy suy nghĩ lại đi, coi như anh trai xin em.”
Đời này chuyện học tập của cậu ta đã vô vọng rồi, có thiên tài như Khương Bình An ở phía trước đè nặng, cậu ta nhất định không thể ngóc đầu lên được.
Nhưng Tiểu Mỹ thì không như vậy, Trâu Dương thực lòng coi em gái Trâu Mỹ này là người thân thực sự của mình, thậm chí trong mắt cậu ta, em gái còn quan trọng hơn cả cha nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận