Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 827:

Nếu Chu Trung Phong không đối xử tốt với cô, dù ở trên trời góc biển, hắn ta cũng sẽ không tha cho anh.
Chu Trung Phong bình tĩnh nhìn hắn ta: “Tất nhiên.”
Đây là lời hứa hẹn giữa đàn ông bọn họ.
Từ lúc bắt đầu Trịnh Hướng Đông đã là kẻ thất bại, mà anh đồng ý, cũng không phải vì do Trịnh Hướng Đông uy hiếp.
Mà bởi vì Khương Thư Lan là vợ anh, là người mà Chu Trung Phong anh sẽ nắm tay đi hết quãng đời còn lại.
Cô là người mà anh sẽ dùng tất cả sự chân thành của mình để đối đãi.
Điểm này, anh không cần người ngoài dặn dò.
Sau khi nhìn Trịnh Hướng Đông lên thuyền, Chu Trung Phong đứng yên ở đó một lúc lâu, mãi đến khi chiếc thuyền lớn hoàn toàn biến mất trên biển.
Lúc này anh mới quay đầu trở về nhà.
Chuyện bên này và cả chuyện Trịnh Hướng Đông tới đây, anh sẽ không nói với Khương Thư Lan.
Đây là bí mật giữa cánh đàn ông bọn họ.
Trên đường về, anh gặp phải Lê Lệ Mai đang hoang mang rối loạn chạy ra ngoài.
Lê Lệ Mai nhìn anh, cô ấy muốn nói lại thôi.
“Sao vậy?”
Lê Lệ Mai thở dài: “Đội trưởng Chu, anh đừng trách tôi, chị khơi gợi tôi nói, tôi mới lỡ miệng nói ra.”
“Cô lỡ miệng nói cái gì?” Chu Trung Phong nhíu mày.
“Tôi…” Lê Lệ Mai lùi ra sau hai bước: “Chính là Trịnh Hướng Đông đó, chị ấy hỏi tôi, anh đang ở với ai, tôi liền nói anh ở chung với Trịnh Hướng Đông.”
Chu Trung Phong: “…”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó tôi chạy trốn ngay, tôi nói cụ thể thế nào thì hỏi anh.”
Chu Trung Phong miết miết mi tâm, anh chỉ cảm thấy chuyện này chưa xong, chuyện khác đã tới.
“Đội trưởng Chu à, anh về giải thích rõ ràng với chị đi nha, tôi còn có việc, tôi đi trước.” Lê Lệ Mai lập tức chạy đi.
Mặc dù cô là đồng lõa, nhưng 36 kế chạy là thượng sách.
Chuyện giữa vợ chồng son bọn họ, vậy thì cứ để bọn họ giải quyết, nhưng mà vừa chạy được một nửa, Lê Lệ Mai ngừng lại, cô ấy tò mò nói: “Đúng rồi, anh xử lý Trịnh Hướng Đông như nào rồi?”
Chu Trung Phong không muốn trả lời.
Bây giờ anh rất mệt lòng, nếu Thư Lan đã biết, mà đồ vật đối phương để lại trước đó, anh còn định tùy tiện tặng cho người khác, không nói cho Thư Lan.
Nhưng giờ e là không được.
Anh đang suy xét, xem phải giải thích với Thư Lan như thế nào.
Lê Lệ Mai không nghe được câu trả lời, cô ấy cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ cảm thấy dường như mình đã bẫy đội trưởng Chu thì phải.
Nhưng mà hình như gạt chị Thư Lan cũng không tốt nhỉ?
Nghĩ như vậy, cô ấy không cảm thấy mình bẫy người khác nữa.
*
Lúc Chu Trung Phong trở về nhà, tiệc đầy tháng đã sắp kết thúc.
Khách khứa liên tục rời đi, vì do Chu Trung Phong có chuyện phải ra ngoài, nên những người đàn ông dự định uống hai ly với anh, bọn họ cơm nước xong cũng rời đi ngay.
Bọn họ tuyệt đối không ở lâu.
Tránh mang phiền phức đến cho Thư Lan đang bế con.
Mà trái lại, mấy người đàn ông đi rồi, Miêu Hồng Vân, Vương Thủy Hương, bà lão Na, bốn mắt và Tiểu Lưu đều ở lại.
Bọn họ ở lại giúp đỡ thu dọn tàn cuộc.
Hai ba bàn chén đũa cần phải được dọn dẹp, lò bếp ở bên ngoài cũng phải dập tắt, bàn ghế cũng phải mang đi.
Mà đôi song sinh nhà Thư Lan còn thức, cần phải có hai người trông chừng, Thư Lan, cha Khương và mẹ Khương, cộng lại cũng chỉ có ba người.
Một người dọn dẹp, cả buổi chiều chưa chắc làm xong.
Cho nên mọi người đều tự giác ở lại.
Nhóm Miêu Hồng Vân thì thu dọn chén đũa, nhóm Tiểu Lưu, Hầu Tử, bốn mắt thì giúp đỡ dọn bàn ghế.
Mẹ Khương và bà lão Na thì ở bồn nước bên ngoài, bọn họ phụ trách rửa một chậu chén đũa lớn kia.
Trong quá trình dọn dẹp, vẫn còn một ít đồ ăn ngon, bàn của cánh đàn ông thì hầu như đều ăn hết, bọn họ vốn ăn rất nhiều.
Nhưng bàn của phụ nữ và bọn nhỏ thì còn thừa không ít đồ ăn.
Thật sự do nhà Khương Thư Lan làm quá nhiều món, dù là món chay hay món mặn, chỉ thiếu lấy thau đến đựng.
Mọi người đều ăn đến nỗi cái bụng hơi nhô lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận