Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1442:

Cái gì mà cũng?
Cái gì mà sống lại?
Đồng tử Kiều Lệ Na co rút lại: “Sống lại là sao chứ?”
Lúc này Trâu Dược Hoa cùng với Trâu Dương liếc mắt nhìn nhau: “Nếu không phải do sống lại tại sao em lại nhớ đến chuyện của đời trước như vậy?”
Hiện tại thì Kiều Lệ Na căn bản không biết Khương Thư Lan là ai, hơn nữa việc Trâu Dược Hoa cưới Khương Thư Lan cũng chỉ là chuyện của đời trước mà thôi.
Kiều Lệ Na thấy bí mật lớn nhất của mình bị phát hiện như vậy khiến cho cô ta có chút kích động: “Dược Hoa, em không biết anh đang nói gì hết.”
Nếu như để cho Dược Hoa biết cô ta là vì tiền tài của đối phương mới quay về như vậy thì không biết sẽ xấu hổ đến mức nào?
“Được rồi, Lệ Na, em không cần phải gạt bọn anh nữa, anh lẫn Dương Dương đều nhớ lại được chuyện của đời trước, dựa vào đời trước thì phải đến năm chín mươi em mới quay về.”
Mà lúc này đây vẫn là những năm đầu thập niên tám mươi.
Việc đối phương quay về sớm mười năm như vậy, nếu như không phải là phát sinh chuyện gì đó, bọn họ sao có thể không tin tưởng được chứ.
Lời của hai người bọn họ khiến cho Kiều Lệ Na hoàn toàn trở nên im lặng, sau một hồi lâu, cô ta mới nói: “Em chỉ là nằm mơ mà thôi, mơ được chuyện của đời trước, vậy nên em mới quay lại để tìm Dương Dương như vậy.”
Đều là người trưởng thành hết rồi, mọi người lập tức hiểu được những lời này có nghĩa gì.
Đơn giản đúng là bởi vì biết được đời trước Trâu Dược Hoa là thủ phủ vậy nên đời này mới quay về hưởng ké.
Giang Mẫn Vân là như vậy, Kiều Lệ Na cũng là như vậy.
Chỉ là, hai cha con bọn họ lại nghĩ, rõ ràng Khương Thư Lan cũng có được trí nhớ của đời trước, nhưng đối phương lại lựa chọn quyết đoán rời khỏi Trâu Dược Hoa.
Giữa người với người dường như đều có sự đối lập.
So sánh như vậy liền khiến cho Kiều Lệ Na trở nên hèn hạ thấp kém.
Điều này khiến cho Trâu Dược Hoa cùng với Trâu Dương đều có chút không vui.
Kiều Lệ Na cũng nhận ra được việc này vậy nên lập tức di dời đề tài: “Trong mơ em thấy Dương Dương bị bắt nạt vậy nên đã lập tức quay lại.”
Cũng không quan tâm đối phương có tin tưởng hay không, cô ta vẫn tiếp tục nói: “Vừa rồi em thấy Dương Dương liều mạng với người phụ nữ kia, tại sao vậy?”
Dù sao cũng là mẹ ruột, sao có thể không tức giận được.
Trâu Dương liền nói ra chuyện bản thân thi đại học năm năm nay không đỗ đều là do Giang Mẫn Vân cho cậu ta uống thuốc sổ ra.
Nghe được lời này, cả Trâu Dược Hoa lẫn Kiều Lệ Na đều đồng loạt nổi giận: “Giang Mẫn Vân thực sự quá mức quá đáng rồi.”
“Dược Hoa, anh định giải quyết đối phương thế nào đây?” Kiều Lệ Na nói thẳng.
Lúc này Trâu Dược Hoa lập tức trở nên trầm mặc: “Lệ Na, giữa anh và Mẫn Vân có quan hệ hơi chút phức tạp, nhân tình bên ngoài của cô ta chính là cấp trên của cấp trên anh.”
Những lời còn lại, anh ta không nói ra thì Kiều Lệ Na cũng có thể hiểu được.
Nhưng là vì hiểu được nên cô ta mới cảm thấy thất vọng, trong mơ của cô ta, Trâu Dược Hoa không làm gì thì không được, không ngờ sự thật lại buồn cười đến như vậy.
Vợ mình có tình nhân ở bên ngoài, hơn nữa còn năm lần bảy lượt hại con mình như vậy mà vẫn không thể báo thù thay cho con.
Điều này khiến cho Kiều Lệ Na thực sự có chút không chấp nhận được.
Cô ta theo bản năng mà đứng lên: “Nếu như anh không có cách để xử lý cô ta thì em sẽ đưa Dương Dương đi.”
“Còn hai mươi ngày nữa là thằng bé thi đại học rồi, không thể để cho người phụ nữ độc ác kia làm hỏng tương lai của thằng bé được nữa.”
Lúc này Trâu Dược Hoa im lặng: “Trâu Dương, ý kiến của con thế nào?”
Trâu Dương đương nhiên là muốn rời đi cùng với Kiều Lệ Na rồi, cậu ta sống đủ ở đây rồi.
“Con sẽ đi cùng với mẹ.”
“Không có người phụ nữ điên Giang Mẫn Vân kia nữa, còn có thể học hành một cách bình thường.” Cậu ta theo bản năng mà nắm chặt tay lại: “Khi đó có thể thi đỗ được đại học danh giá nhất cả nước.”
Khương Thư Lan đỗ được Thanh Đại thì cậu ta cũng phải đỗ được Thanh Đại.
Nghĩ đến mấy năm vừa qua, Trâu Dương bị Giang Mẫn Vân hại đến mức này rồi, Trâu Dược Hoa không khỏi có chút cảm thấy áy náy với cậu ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận