Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 384:

Cô ta không hạ được quyết định ly hôn cùng Trâu Dược Hoa, cô ta chỉ muốn cho Trâu Dược Hoa cảm thấy nguy cơ.
Giang Mẫn Vân muốn cho đối phương biết, cô ta không phải là kẻ không có chỗ để dựa vào.
Cô ta có chỗ để đi.
Nếu Trâu Dược Hoa đối với cô ta không tốt, cô ta có thể tùy thời mà rời bỏ hắn.
“Mẫn Vân, nếu như chỉ tới nhờ cậy thân thích, quá trình cháu tới hải đảo rất phức tạp, dì còn cần phải tìm dượng cháu xin giấy giới thiệu, bộ đội ở bên này cũng sẽ điều tra chi tiết về cháu.”
“Cháu xác định, cháu muốn bị bộ đội điều tra chi tiết chứ?”
Chuyện này... Giang Mẫn Vân chần chừ, cô ta không chịu nổi điều tra, cũng không thể bị kiểm tra.
“Không còn biện pháp nào khác sao ạ?”
“Có, biện pháp đơn giản nhất, chính là lúc trước dì dạy cho cháu đó. Gả cho Chu Trung Phong, hoặc là gả cho một quân nhân nào đó, nhất lao vĩnh dật(), nhưng Mẫn Vân à, cháu đã bỏ lỡ rồi.”
[Chú thích: (
) Nhất lao vĩnh dật: lao khổ một lần, xử lý sự tình/sự việc đâu ra đấy, từ đây về sau sẽ không phải phí sức làm chuyện đó nữa, có thể hưởng thụ mãi mãi về sau này.]
Tiêu Ái Kính thở dài, từ sau khi chị gái mất, chị ta thật sự xem Mẫn Vân như con ruột mình mà chăm sóc.
Cũng bởi vì như thế nên tiếc hận cùng khổ sở, nhưng cũng vẫn sẽ hết sức vì cháu gái mà suy xét.
“Nhưng nếu cháu ly hôn với Trâu Dược Hoa, bên phía dì có thể thay cháu tham khảo, ở bộ đội tìm một người đàn ông gả lần hai. Nhưng Mẫn Vân, cháu phải biết rằng, cháu gả lần hai thì người đàn ông này đại khái điều kiện sẽ không thể bằng Chu Trung Phong được.”
Điều kiện của Chu Trung Phong, cho dù là ngoại hình, gia thế bằng cấp, hay là sự nghiệp trong bộ đội, đều được xem như là xuất chúng.
Chính là một người đàn ông xuất sắc như vậy, lại bị cháu gái bên ngoại bỏ lỡ.
Nghe dì nhỏ nói thẳng là ly hôn, rồi kết hôn lần hai, Giang Mẫn Vân vẫn theo bản năng mà nhíu mày.
Nếu tìm người đàn ông để kết hôn lần hai, cô ta không xác định được người đàn ông kia có thể so với Trâu Dược Hoa được hay không.
Rốt cuộc thì tương lai Trâu Dược Hoa là nhà giàu số một.
Cô ta tính toán là tạm thời rời khỏi Trâu Dược Hoa một khoảng thời gian, nhưng từ đầu đã không hề nghĩ tới chuyện ly hôn.
Giang Mẫn Vân im lặng, làm cho Tiêu Ái Kính cũng không nhịn được mà thở dài nói: “Căn bản là cháu không muốn ly hôn đúng không?”
Một câu nói trúng tâm tư của Giang Mẫn Vân.
“Dì nhỏ...”
“Dì thực sự không rõ, Trâu Dược Hoa kia là người đàn ông tái hôn còn có con riêng, làm sao đáng giá cho cháu phải lưu luyến đến như vậy!”
Dạng đàn ông này ở trước mặt những điều kiện của Chu Trung Phong, đừng nói tới xách giày là vũ nhục người nói, đó chính là có mười người như vậy cũng không bằng một Chu Trung Phong có lợi ích thực tế!
Giang Mẫn Vân cắn môi, cô ta thấy người của Cung Tiêu Xã quay sang tìm tòi nghiên cứu nhìn mình. Cô ta nhanh chóng thay đổi đề tài: “Dì nhỏ, có một số việc trong điện thoại cháu không tiện nói ra, chờ cháu sau này có điều kiện, cháu sẽ nói cho dì biết.”
“Mặt khác...” Cô ta cắn răng: “Trước tiên dì giúp cháu xin giấy đi, cháu muốn đến ở mười ngày hoặc nửa tháng.”
Coi như giải sầu cũng được, dù sao phải rời khỏi Trâu Dược Hoa, cũng muốn tránh khỏi hai đứa trẻ, càng phải rời khỏi bà lão ác độc kia.
Tiêu Ái Kính đau đầu mà nhéo nhéo chân mày: “Được, dì sẽ chuẩn bị cho cháu. Tuy nhiên cháu nên suy xét lại chuyện ly hôn đi, tới hải đảo, không cần phải ở xó xỉnh kia của tỉnh Đông nữa.”
Dừng một chút, như là nhớ tới điều gì: “Thân phận hiện tại của cháu có thể ra ngoài sao?”
Chị ta nhớ rõ cháu gái đằng ngoại là thanh niên trí thức mà! Làm sao có thể ra ngoài được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận