Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1452:

Sau giằng xé cực độ, giờ khắc này đây, nó như thể đang cưỡi ngựa xem hoa vậy, xuất hiện rất nhiều cảnh tượng, mẹ vì Trâu Dương mà mắng nó, mẹ gắp hết thức ăn ngon nhất cho Trâu Dương.
Lời của mẹ lại vang vọng lên quanh đầu nó, Kiều Trì, sao con không chịu học tập anh trai gì hết vậy?
Xoạc một tiếng.
Trâu Dương theo phản xạ mà xoay người lại.
Thấy một màn kia, cậu ta như nổi trận lôi đình, quát lạnh một tiếng: “Mày đang làm cái gì vậy?”
Kiều Trì bị làm cho hoảng sợ, theo bản năng nhìn về phía tay mình, chỉ thấy được tờ giấy dự thi kia lúc này đã bị nó xé rách, hơn nữa nó còn nhét mấy mẩu giấy vào miệng.
Trâu Dương hoang mang, tay của cậu ta còn phản ứng nhanh hơn cả não, một phen chạy tới đoạt lấy giấy dự thi từ trong miệng của Kiều Trì.
Nhưng đã quá muộn.
Giấy dự thi đã bị Kiều Trì nuốt mất một nửa, Trâu Dương chỉ còn giằng lại được một nửa.
Nhìn thấy tờ giấy dự thi đã bị xé mất một nửa kia, Trâu Dương cố gắng muốn gắn mấy mẩu vụn lại với nhau.
Nhưng mà dù cậu ta có cố gắng đến mức nào đi nữa thì cũng không thể gắn lại được nữa.
Điều này khiến cho Trâu Dương có chút phát điên, sắc mặt cậu ta trắng bệch, mồ hôi không ngừng đổ xuống, lại lấy ra mấy mẩu giấy dự thi từ trong miệng của Kiều Trì, nhưng mẩu giấy đã trắng xóa, còn có mẩu đã bị Kiều Trì nuốt xuống rồi.
Lúc này đây, trong đầu Trâu Dương chỉ có một suy nghĩ.
Xong rồi, cậu ta bị chơi rồi.
Lúc ý thức được chuyện này rồi, Trâu Dương phải dựa vào tường mới miễn cưỡng mà đứng được, hung hăng tát một cái thật mạnh vào mặt Kiều Trì, túm lấy áo của nó, cứ vậy mà xốc người nó lên.
“Tại sao hả?”
“Tại sao lại phá hỏng giấy khảo chứng của tao?”
Cậu ta đến mẹ mình cũng không tin tưởng được, lại đi tin tưởng Kiều Trì, tại vì đời trước bọn họ chính là anh em tốt nhất.
Kiều Trì bị nhấc lên, còn phải đối mặt với khuôn mặt âm trầm đầy phẫn nộ kia của Trâu Dương, điều này khiến cho nó có chút sợ hãi, lập tức khóc thành tiếng.
“Anh tranh mẹ của tôi.”
“Ai cho anh tranh mẹ của tôi chứ.”
Trâu Dương cảm thấy vô cùng buồn cười, cậu ta hoàn toàn không ngờ sẽ nhận được đáp án như vậy.
Bởi vì đời trước, Kiều Trì vẫn luôn cảm thấy sự quản lý của Kiều Lệ Na rất phiền, vậy nên ngày đêm đều tới chỗ của cậu ta để chơi, điều này cũng khiến cho cảm tình giữa hai anh em bọn họ trở nên vô cùng tốt.
Nhưng mà đời này mọi thứ đều thay đổi rồi, hết thảy đều đã thay đổi.
Trận cãi nhau ở nhà vệ sinh khiến cho Trâu Dược Hoa kinh ngạc, anh ta nhìn Kiều Lệ Na: “Là tiếng của Dương Dương cùng với Kiều Trì đúng không?”
“Đúng vậy!”
Kiều Lệ Na vừa dứt lời, Trâu Dược Hoa lập tức vọt tới.
Liếc mắt lập tức nhìn thấy một màn này.
Con lớn đang túm cổ con út, cứ như vậy mà nhấc lên, sắc mặt con út đã xanh tím lại, như thể giây tiếp theo sẽ bị bóp chết vậy.
Trâu Dược Hoa gầm lên một tiếng: “Trâu Dương con điên rồi, đó là em trai của con đó.”
Nghe được tiếng hô kia, Trâu Dương mới từ từ buông lỏng tay ra, cười thảm một tiếng, đưa tờ giấy dự thi đã bị xé nát ra: “Con không có em trai.”
“Không có người em trai như vậy.”
Dứt lời, cậu ta buông lỏng tay, hồn bay phách lạc mà đi ra ngoài.
Thậm chí ngay cả Trâu Dược Hoa cũng không thèm nhìn.
Thấy được một màn như vậy, Trâu Dược Hoa còn có gì không rõ nữa, em trai phản bội mình, xé nát giấy dự thi, Kiều Trì ở bên cạnh nhả ra cặn giấy, điên cuồng mà ho khan.
Trâu Dược Hoa cảm thấy đầu đau không chịu được, anh ta lập tức chất vấn: “Tại sao chứ?”
“Đó là anh trai ruột của con, thi vào đại học là hy vọng duy nhất của thằng bé, tại sao lại hãm hại thằng bé như vậy.”
Kiều Trì xoay người kịch liệt ho khan, sắc mặt xanh tím đỏ bừng, không nói câu nào hết.
Ở bên ngoài.
Trâu Dương hồn bay phách lạc mà đi ra khỏi nhà vệ sinh, Kiều Lệ Na liền chạy tới, vội vàng hỏi han: “Dương Dương, có chuyện gì vậy?”
“Xong rồi, tôi xong thật rồi.”
Trâu Dương cúi đầu, hướng về phía trước mà đi, lại bị Kiều Lệ Na ngăn lại: “Con đang nói cái gì vậy? Con định đi đâu, sắp tới trường thi rồi, con bị sao vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận