Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 650:

Mạch bên này còn yếu, ông vẫn chưa thể chắc chắn trăm phần trăm.
Cha Khương trước kia không cho rằng Tây y là tốt, nhưng sau này nhìn được mấy cuộc phẫu thuật mổ ngực, mổ bụng người bệnh mà họ vẫn hoàn hảo sống tiếp.
Cho nên về sau, cha Khương không thể không thừa nhận rằng Tây y xác thực có chỗ tốt của nó.
Nghe được Cha Khương nói, Chu Trung Phong trực tiếp ôm lấy Khương Thư Lan: “Bây giờ chúng ta đi đến phòng khám đi.”
Nhìn con rể từ trước đến nay điềm tĩnh bao nhiêu, giờ phút này gấp gáp bấy nhiêu.
Cha Khương đầu tiên là nhịn không được mà cười vui vẻ, nhưng cười được một nửa, bất giác cảm thấy ưu sầu.
Mẹ Khương đuổi theo hai vợ chồng, thấy cha Khương không đi theo, liền túm lại hỏi ông: “Lão già, không đi theo à?”
Cha Khương lắc đầu: “Mọi người đi đi!”
Ông không cùng vợ nói rõ, nếu Thư Lan thực sự mang song thai, như vậy sẽ rất là nguy hiểm.
Nhiều người cho rằng con gái sinh cùng lúc hai đứa nhỏ sẽ rất tốt, nhưng ông là thầy thuốc, ông đương nhiên biết rõ.
Một lần mang hai bào thai, phụ nữ mang thai có bao nhiêu khó khăn, không chỉ gian nan lúc mang thai, chính là khi sinh cũng vô cùng cam go.
Con người ta bước qua Quỷ môn quan có một lần, người mang song thai, chính là bước qua hai lần.
Chỉ là, lo lắng này, cha Khương không tiện nói ra cùng mẹ Khương.
Mẹ Khương hơi giận nói: “Ông không đi, tôi đi.” Vừa đi, vừa lải nhải: “Ông nói ông xem, lão già, nghĩ sao thời khắc quan trọng này lại bỏ đi giữa chừng.”
Cha Khương nghe, nhưng trầm mặc không nói gì.
Thư Lan mang song thai thực sự không dễ chịu chút nào!
Bên ngoài.
Chu Trung Phong ôm Khương Thư Lan chạy về phía phòng khám, quả thực chính là cảnh tượng mỹ lệ hiếm có trên đảo, dẫn đến thu hút nhiều người nhìn sang.
Nhất là, Khương Thư Lan bụng còn lớn, lúc Chu Trung Phong ôm cô chạy, bụng không khác gì quả cầu da, theo từng nhịp chạy rung động, nhìn trông rất sợ hãi.
Chờ bọn họ đi xa.
Mọi người không khỏi hiếu kỳ nói: “Đoàn trưởng Chu làm gì mà vội vã như vậy?”
“Chẳng lẽ vợ anh sắp sinh sao?”
“Nói chuyện cười gì vậy, phu nhân của đoàn trưởng Chu mới mang thai đây, làm sao sinh sớm như vậy được?”
“Vậy anh ấy gấp gáp làm gì chứ?”
“Đi đi đi, đi theo xem một chút.”
Chu Trung Phong chạy đằng trước, căn bản không bận tâm đám người phía sau nói cái gì, một hơi chạy thẳng đến phòng khám.
Cho đến lúc vào đến văn phòng của chủ nhiệm khoa, vội vàng hô: “Chủ nhiệm La, cảm phiền cô khám cho Thư Lan nhà tôi với.”
Dứt lời, trực tiếp đặt Thư Lan lên giường, đỡ cô tựa vào thành giường.
La Ngọc Thu đang viết báo cáo bệnh án, nghe vậy thì không khỏi ngẩng đầu nhìn, thấy Chu Trung Phong mặt mày hốt hoảng sốt ruột, không khỏi nhíu mày khó hiểu.
Quả là sự tình hiếm có khó gặp.
Chuyện gì xảy ra vậy, có thể khiến người trầm ổn ít nói như đoàn trường Chu lại sốt ruột như vậy?
La Ngọc Thu kéo ghế ra, đi đến bên cạnh giường bệnh, hỏi thăm Khương Thư Lan: “Làm sao vậy? Sao lại lo lắng thế?”
Khương Thư Lan nhìn thoáng qua Chu Trung Phong, thở dài: “Cha tôi là thầy thuốc Trung y, ông ấy bắt mạch cho tôi, nói tôi mang song thai, vị này nhà tôi liền nóng nảy muốn đi kiểm tra.”
La Ngọc Thu nghe xong, lập tức sửng sốt, đoàn trưởng Chu này làm cha là tính tình cũng thay đổi hay sao.
Nhìn có vẻ nóng nảy hơn hẳn.
Cô ấy để Thư Lan nằm thẳng ra, sau đó đưa tay nhấn lên bụng lớn của Khương Thư Lan, thấp giọng hỏi: “Đau không?”
Khương Thư Lan lắc đầu.
Một lát sau, La Ngọc Thu lúc này mới đem ống nghe đặt ở bụng của Khương Thư Lan, tập trung nghe.
Cô ấy nghe một chút, hơi nhíu mày rồi di chuyển xung quanh.
Chu Trung Phong toàn bộ thời gian đều chú ý đến biểu lộ trên gương mặt của La Ngọc Thu, tại thời điểm chị ấy nâng mày nhíu lại, tâm tình của Chu Trung Phong cũng nhấc lên theo.
Ống nghe một lần nữa được để xuống, Chu Trung Phong lập tức hỏi: “Chủ nhiệm La, đồng chí Thư Lan nhà tôi thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận