Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 546:

Còn có một nửa con cá dưa xám được nướng đến vàng giòn, một nửa thì được đem đi kho tàu.
Hai mươi mấy con cua, chủ yếu là cua xanh cùng với cua biển và cua tảng đá, một chiếc chậu tráng men căn bản không đựng hết được.
Còn có một ít nước sốt thịt, là nước sốt lấy được ở căn tin, mấy nhà đều cùng góp tiền và phiếu với nhau, đủ để đi đến trạm đồ ăn mua năm sáu cái chân giò, Khương Thư Lan mang từ căn tin đến tận đây.
Món chính còn có cả bánh khoai tây cùng với bánh bột sắn ở căn tin, có thể nói đây là bữa ăn phong phú nhất của bọn họ từ trước đến giờ.
Đợi sau khi mọi người đã dọn ra hết, còn bày đươc cả giấy dầu ra nữa, toàn bộ xung quanh đều là đồ ăn.
Không biết ai là người nuốt nước bọt đầu tiên.
“Bắt đầu ăn được chưa?”
“Bắt đầu ăn thôi.”
Món đầu tiên được mọi người cầm lên ăn chính là hàu nướng tỏi, món hàu nướng tỏi mà Khương Thư Lan làm kia quả thực quá mê người rồi.
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người vậy mà không có ai nói câu gì hết, tất cả đều chỉ vùi đầu vào mà ăn.
Mãi cho đến khi... Tiểu Trương đến phá tan mất bầu không khí: “Phó đoàn, tư lệnh Cao tới tìm anh.”
Anh ấy vừa tới đã nhìn thấy chiếu được trải ra, bên trên bày cả một chậu cua.
Nhất thời nuốt nước miếng ừng ực.
Nghe vậy thì tất cả mọi người không khỏi ngẩng đầu nhìn qua.
Mấy người đàn ông đều biết rất rõ ràng tư lệnh Cao tìm Chu Trung Phong là có chuyện gì.
Không khỏi cười ha ha, kéo Tiểu Trương ngồi xuống dưới: “Tiểu Trương à, cậu chưa được nếm qua mùi vị hàu nướng tỏi của chị cậu đúng không? Mau tới đây, đây chính là cực phẩm trong số mấy món hàu đó.”
Tiểu Trương còn đang làm nhiệm vụ của mình, cảm thấy có chút rối rắm, nhưng mà thấy mấy người phó đoàn Chu vô cùng nhàn nhã, lại nhịn không được mà ghen tị.
Lúc người ta phải đi làm, đối phương lại nghỉ ngơi ra biển ăn đồ nướng, thực sự quá là đáng giận rồi đây!
Thấy đối phương còn đang chần chờ, Chu Trung Phong không để cho đối phương có cơ hội từ chối nữa, trực tiếp kéo anh ấy ngồi xuống: “Tư lệnh Cao tìm tôi là vì chuyện ở rừng cao su đúng không?”
Chu Trung Phong từ trước đến giờ luôn trầm ổn như vậy, cho dù đã đoán ra được mọi chuyện rồi cũng phải xác nhận lại một lần nữa.
Tiểu Trương gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa....”
Còn chưa kịp nói hết thì miệng đã bị nhét một miếng hàu nướng tỏi vào.
Thấy bộ dạng há hốc mồm của đối phương, Chu Trung Phong nhịn không được mà cười cười: “Không tồi đúng không?”
Tiểu Trương nuốt nuốt nước miếng, cuối cùng không nhịn được nữa liền chủ động ăn luôn.
Đây là bị quân nhân ép ăn sao? Rõ ràng là không thể trách anh ấy được!
Sau đó thì không thể cứu vãn được nữa.
Lúc ăn được một hai ba bốn năm con, Tiểu Trương chần chờ một lát, a, rốt cuộc thì bản thân anh ấy đến đây để làm gì vậy nhỉ?
Bữa ăn ở ngoài trời này vẫn tiếp tục cho đến tận chín giờ, lúc sóng biển dâng lên đến trên cả bờ biển, bữa ăn mới chính thức chấm dứt.
Tiểu Trương thoải mái mà ợ một cái, xoa xoa bụng mình, đột nhiên nghĩ tới gì đó, vẻ mặt hoảng sợ nói.
“Phó đoàn, tư tư... Tư lệnh Cao vẫn đang đợi anh đó.”
Anh ấy ăn no đến mức quên hết nhiệm vụ.
Chu Trung Phong đứng dậy, nâng đồng hồ lên nhìn thời gian: “Hôm nay cũng hơn chín giờ, sắp mười giờ rồi, tư lệnh Cao chắc là đã tan làm rồi, quay về nghỉ ngơi đi thôi.”
Tiểu Trương: “...”
Anh ấy làm việc từ trước đến giờ chưa bao giờ mắc sai lầm lớn đến như vậy.
Ôi ôi ôi.
“Phó đoàn Chu, không phải là anh không định đi cùng với tôi ngay từ ban đầu đó chứ?” Đi gặp tư lệnh Cao??
Chu Trung Phong nhìn anh ấy rồi gật đầu.
Tiểu Trương: “...”
Anh ấy nhìn về phía chính ủy Tống, đội trưởng Na, cùng với đội trưởng Triệu: “Mấy người cũng biết là phó đoàn không định đi đúng không?”
Mấy người bọn họ lập tức đồng loạt gật đầu, có chút đồng tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận