Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1205:

Nếu viêm vú xảy ra, nó thực sự có thể giết chết một người.
Được, giải quyết rất dứt khoát.
Chu Trung Phong vẫn là nghe lời cha vợ nói, anh nhéo mũi Nháo Nháo, Nháo Nháo nhe răng cười với anh, lộ ra hai chiếc răng nhỏ, cười rất vui vẻ.
Không biết bản thân thiếu chút nữa đã bỏ lỡ khẩu phần ăn.
Phòng bếp.
Khương Thư Lan liên tục kiểm tra rượu nho và rượu mơ, nếm thử cả hai, rượu trước không sao, có mùi rượu nhàn nhạt, trong miệng còn có vị nho ngọt ngào.
Khi rượu mơ thứ hai được ủ, bỏ thêm rất nhiều thiên đao tử vào.
Cũng chỉ nếm một thìa, mùi thơm trái cây rõ ràng của quả mơ làm loãng vị cay của thiên đao tử, có mùi thơm trái cây nhẹ.
Rượu mơ này thật sự rất ngon, Khương Thư Lan nếm thử một thìa, cô cảm thấy không tệ?
Lại nếm thử một thìa khác.
Cô quên mất tên sâu rượu này, trong rượu mơ này được thêm rất nhiều rượu thiên đảo tử.
Khương Thư Lan cảm thấy chóng mặt hoa mắt sau khi mới uống hai thìa.
Tuy nhiên, đầu cô xem như vẫn còn minh mẫn, còn biết phải đi tìm sĩ quan hậu cần để kiểm tra chất lượng của rượu nho và rượu mơ.
Chỉ là cô vừa mới đi ra ngoài, cô liền cảm thấy hai chân bủn rủn, cô cũng không nhận ra là có chuyện gì.
Mặt khác, Chu Trung Phong từ bên ngoài đi vào, cách rất xa đã có thể ngửi thấy mùi rượu.
Anh vô thức cau mày và nhìn sang theo mùi rượu.Nhìn mặt trời sắp lặn đã nghiêng về phía tây, ánh nắng rơi lên người Khương Thư Lan, gò má ửng hồng, một đôi mắt hạnh nhân sáng ngời.
Cô ấy thực sự xinh đẹp hơn một chút so với bầu trời hoàng hôn lúc đó.
Chu Trung Phong lập tức hiểu ra.
Tuy nhiên, tiểu quỷ nghiện rượu Khương Thư Lan vẫn chưa nhận ra điều gì, cô lảo đảo lao vào vòng tay của Chu Trung Phong, vênh mặt hất hàm sai khiến.
"Chu Trung Phong, đưa em đi gặp sĩ quan hậu cần, em muốn đi đàm phán."
"Đàm phán sao? Em là tiểu quỷ say rượu thành như vậy làm sao mà đi đàm phán?"
"Em không có say."
Khương Thư Lan mở to hai mắt đẫm nước: “Ai nói em say?"
"Em mới không có say!"
"Mau đưa em đi gặp sĩ quan hậu cần, em muốn đi đàm phán, em muốn đi kiếm tiền."
Chu Trung Phong đỡ cô, không đi ra ngoài mà ngược lại anh đi vào trong nhà.
Anh nhướng mày, không nhịn được trêu chọc cô: “Nghe nói người không say sẽ sủa như chó con để chứng tỏ bản thân mình.
“Gâu gâu gâu!”
“Anh xem, em không có say.”
Chu Trung Phong: “...”
Rốt cuộc thì Khương Thư Lan say rượu đã không thành công tìm được sĩ quan hậu cần.
Với bộ dạng của Khương Thư Lan như thế này, Chu Trung Phong căn bản là không muốn người khác nhìn thấy cô như vậy.
Anh trực tiếp ôm ngang cô, để cô ở nhà nghỉ ngơi đi.
Kết quả, Khương Thư Lan say rượu nhéo eo Chu Trung Phong, cô vênh mặt hất hàm sai khiến: "Nằm sấp xuống đi, để em cưỡi ngựa."
Chu Trung Phong: "..." Dù sao thì cũng phải cưỡi ngựa, nhưng ai cưỡi ai thì chưa chắc đã biết được.
Đôi vợ chồng trẻ đêm đó ngủ ở nhà cũng không thể nghỉ ngơi cho tốt, chiếc giường tre phải rung chuyển không biết bao nhiêu lần.
Thậm chí chân giường còn suýt bị gãy do quăng quật.
Vào buổi sáng, khi Khương Thư Lan thức dậy với một cơn đau đầu như búa bổ, những điều vô lý của đêm qua đột nhiên tràn ngập trong tâm trí cô, cô không thể không ôm đầu rên lên một tiếng.
Cô cảm thấy bản thân không còn mặt mũi nào để gặp mọi người nữa.
Cô không chỉ muốn cưỡi ngựa mà còn muốn hát, giọng gần như vang lên cả đêm và giọng nói bị khàn đi rất nhiều.
Cô hát hay hay không, Khương Thư Lan không biết.
Tuy nhiên, cô biết bản thân mình đã ép Chu Trung Phong phải nói hay, hơn nữa còn yêu cầu đối phương chọn ra một bài hát để cho cô hát.
Nghĩ về điều này, Khương Thư Lan hận không thể đánh chết bản thân vào ngày hôm qua.
Cô không hiểu tại sao bản thân là một người bình thường khá ít nói lại thay đổi nhiều như vậy sau khi uống rượu.
Xấu hổ cỡ nào cũng phải đứng dậy đi ra ngoài, khi cô ra ngoài thấy có người đang ở phòng khách.
Ông Chu và bà Chu đang đút canh trứng cho hai đứa trẻ.
Đã mười tháng trôi qua kể từ khi An An và Nháo Nháo ra đời, giờ đã đến lúc phải ăn thêm thức ăn bổ sung, cơm canh và trứng hấp sẽ được thay thế vào các ngày trong tuần.
Sáng nay, dùng một mẻ trứng gà mới và hấp một quả trứng trong bát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận