Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1477:

Nhìn lại mẹ cậu, không những một câu đã lập tức có được ngân quỹ.
Thậm chí còn có thể tùy ý chi phối tài sản trong nhà.
Đây quả thực là một trời một vực mà!
*
Việc gom một số tiền lớn của Khương Thư Lan, không chỉ có Chu Trung Phong biết, mà đến cả những người nhà họ Khương ở bên ngoài cũng biết luôn rồi.
“Thư Lan, sao đột nhiên em lại gom nhiều tiền như vậy?”
“Có chuyện gì sao?”
Khương Thư Lan nắm rất nhiều tiền hoa hồng, vừa gom lại nhiều tiền như vậy đương nhiên không thể nào qua được mắt người nhà họ Khương được rồi.
Đối diện với người nhà mình, cô cũng không giấu diếm gì nữa mà nói thẳng luôn: “Không phải sở giao dịch chứng khoán sắp mở rồi sao? Em muốn thử một chút.”
Nghe được lời này, anh ba Khương ở bên kia hơi ngưng lại, sau đó đột nhiên nói: “Có thể cho anh theo với được không?”
Em gái có bàn tay vàng, chuyện này cả nhà bọn họ đều có thể chứng thực được.
Dù là căn bách hóa đại lầu nhỏ của anh ấy, hay là quán bán đồ ăn nhỏ của vợ trở thành một nhà hàng lẩu lớn, đều do một tay Khương Thư Lan quy hoạch lên hết.
Chưa nói đến, Minh Hà mới chỉ là nữ đồng chí trẻ tuổi mà đã mở được hơn mười cửa hàng quần áo rồi, cũng đều do Khương Thư Lan chỉ dạy cho.
Còn có Thiết Đản, người có tiền đồ nhất nhà họ Khương, cậu trở thành người của đất nước, tuy rằng phải giữ bí mật, nhưng cả nhà ai nấy cũng đều rất tự hào.
Về phần Khương Học Dân thì lại càng không cần phải lớn, hiện tại người ăn nên làm ra nhất trong nhà chính là cậu, Tĩnh An Hậu Lưu, cả nước không ai là không biết cái tên của công ty này.
Dù là bách hóa đại lầu của cậu, hay là cửa hàng quần áo của Minh Hà, quán lẩu, quán ăn của vợ, nguyên vật liệu đều do Tĩnh An Hậu Lưu cung cấp cho hết.
Nghe được lời của anh ba mình, Khương Thư Lan không chút ngạc nhiên mà còn thản nhiên nói: “Anh ba, chơi chứng khoán có tính hên xui rất lớn, hơn nữa đại khái cũng khá dễ thua lỗ đó, anh phải suy tính cho kỹ nhé.”
Ba vạn tệ anh ấy có thể lấy ra được một cách rất dễ dàng, không có gì nặng nề hết, dù có thua lỗ thì cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại.
“Được.”
“Anh có thể về nhà tìm hỏi mọi người trong nhà xem, nếu như bọn họ cũng nguyện ý thì có thể tới đi tìm em trước.”
“Nhưng phải đưa ra quyết định trước cuối tháng mười một.”
Bởi vì ngày một tháng mười hai là sở giao dịch khai trương rồi, chắc chắn ngày đó cô phải tới Thâm Thị để xếp hàng.
Anh ba Khương đương nhiên phải đồng ý rồi.
Rất nhanh cả nhà đều được tập hợp để họp cùng nhau, cuối cùng liền đưa ra quyết định, tuy rằng đầu tư vào cổ phiếu có nhiều rủi ro, nhưng bọn họ đều nguyện ý tin tưởng Khương Thư Lan.
Vẫn luôn tin tưởng như vậy nhiều năm qua.
Cuối cùng, anh ba Khương bỏ ra ba vạn, chị dâu ba bỏ ra hai vạn từ nhà hàng lẩu của mình, là thu nhập cá nhân của cô, không liên quan gì đến người trong nhà hết.
Đúng vậy, chị dâu ba cùng với Hồng Cầm sau khi mở quán ăn, dần dần phát triển thành một nhà hàng lẩu, hai người cũng có thể tự cường mà kiếm được tiền của chính mình, đều có thể tự quản lý được thu nhập của mình.
Hồng Cầm nhát gan hơn một chút, hơn nữa cô ấy còn cảm thấy kiếm tiền rất vất vả, nhất là thời kỳ ban đầu khi phải bán ở vỉa hè, tiền kiếm được đều phải bỏ không ít mồ hôi nước mắt, đi làm từ sáng đến tối cũng mới chỉ kiếm được có mấy chục tệ.
Sau một hồi suy nghĩ thật lâu, cũng chỉ bỏ ra một vạn tệ.
Đây dường như đã là giới hạn của cô ấy rồi, cô không giống như thím ba cùng với cha có thể tự mở cửa hàng cho bản thân mình.
Học Vệ nhà bọn họ thuộc loại ở nhà trồng trọt, trồng trọt thực ra cũng có thể kiếm ra được tiền, nhưng để kiếm được số tiền này thì sẽ phải bỏ ra rất nhiều công sức.
Hồng Cầm không bỏ quá nhiều được.
Về phần Minh Hà có lá gan lớn, lúc trước cô ấy dám độc lập tìm Khương Thư Lan để hỏi về việc lấy quần áo, bán quần áo là biết.
Cô ấy tự mình mở một sạp quần áo, từ một sạp quần áo nhỏ đến bây giờ đã là hơn mười cửa hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận