Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 368:

Một lạnh một nóng như vậy đương nhiên sẽ sinh bệnh, chưa kể đến ở chỗ này không hề có nước ngọt và thức ăn.
Chu Trung Phong lắc đầu: “Cho dù em không tới thì đội cứu hộ khác cũng sẽ đến.”
Dải đá ngầm này quá gần ngoài khơi, gió biển phần phật thổi mạnh, làm cho tóc tai bay tán loạn, quần áo bay tứ tung.
Nhận ra Khương Thư Lan lại một lần nữa không nhịn được mà run rẩy, Chu Trung Phong đỡ cô đến bên cạnh người, quay sang nói với Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân: “Chị dâu, em đưa Thư Lan lên thuyền trước...”
Rồi sau đó sẽ quay lại đón hai người.
Lời trong lòng chưa kịp nói ra, nhưng Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân không phải người ngốc, đương nhiên là có thể hiểu được.
“Chú em không cần phải đỡ bọn chị.” Vương Thủy Hương trực tiếp xua tay, nói: “Tự bọn chị có thể lội nước đi qua.”
Lúc trước không dám lội nước là bởi vì không có thuyền, lội mem theo dải đá ngầm cũng vô dụng, nước thủy triều phía dưới quá sâu, không thể đi tới bờ.
Bây giờ có thuyền tới, các cô lội nước đi qua là có thể được cứu, để cho Phó đoàn Chu đỡ thì thật là ngại ngùng, còn không bằng tự mình đi qua còn nhanh hơn.
Miêu Hồng Vân và Vương Thủy Hương nghĩ giống nhau, cùng nói theo: “Không phải đỡ làm gì đâu.”
Nói rồi liền trực tiếp nhảy xuống nước.
Duy nhất chỉ có Khương Thư Lan đang ghé vào sát người Chu Trung Phong, đột nhiên thấp giọng nói: “Chu Trung Phong, hải sản, bọn em nhặt được rất nhiều hải sản.”
Không chỉ có người bị nhốt, ngay cả cá cua cũng đều bị mắc cạn chung với nhau.
Về sau Khương Thư Lan nhặt được một con cá mú, còn nhặt thêm vài con cua đá màu xanh có cái càng sắc nhọn, con cua rất lớn, một con sợ rằng phải nặng đến nửa kg.
Thấy cô lúc này còn có lòng để ý đến hải sản, ngược lại Chu Trung Phong bớt lo lắng vài phần: “Không có sao đâu, lát nữa anh sẽ quay lại một chuyến để mang toàn bộ số hải sản đó đem về.”
Anh thấy được ở dưới chân ba người có để ba cái thùng, bên trong đựng đến mức tràn đầy. Chính các cô còn không có chỗ mà đứng, nhưng cũng không nỡ ném đống hải sản đó bỏ đi. Thật là không biết phải nói gì cho phải.
Nếu nói là tham tiền thì đám hải sản này căn bản không thể coi là tiền được.
Nghe xong lời này, nhóm ba người Khương Thư Lan đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi. Đám hải sản này là chính các cô phải trả một cái giá thật lớn mới bắt được. Không thể cứ bỏ đi như vậy. Quá là đáng tiếc.
Mực nước biển phía dưới dãy đá ngầm cũng không sâu, thời điểm nhảy xuống cũng không ngập qua đầu gối. Chỉ là càng gần vào phía bờ biển, mực nước càng sâu, xuống thêm một chút đã ngập đến vị trí ngang đùi.
Tuy nhiên cũng may mà bên cạnh dừng con thuyền nhỏ, nhìn thuyền nhỏ này, nhóm Khương Thư Lan đều thở dài nhẹ nhõm.
Vào thời điểm như này, thuyền chính là cứu tinh, là đồ vật cứu mạng.
Chu Trung Phong cõng Khương Thư Lan, dẫn đầu cõng cô để lên thuyền, tiếp theo lại kéo từng người Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân lên.
Anh chỉ vào khoang thuyền: “Ở chỗ đó có để mấy trái dừa đã đục lỗ, còn có một cái chăn đơn, mọi người trước tiên dùng tạm đã, tôi sẽ quay trở lại lấy thùng.”
Chăn đơn là chuẩn bị từ ban đầu, trái dừa là quá trình trên đường ứng cứu anh nhìn thấy có rất nhiều người được cứu, đã mất nước đến nỗi cả người khô héo, lúc này mới hái dừa ở ven đường.
Tuy nhiên khoang thuyền quá nhỏ, chỉ bỏ vào hai trái.
Lúc nghe được có trái dừa, đôi mắt ba người Khương Thư Lan đều tỏa sáng.
Từ buổi sáng tới bây giờ, các cô chưa được uống một giọt nước nào. Tuy rằng cực kỳ đói thì có thể ăn sống con hàu, nhưng mà nhóm các cô đều ăn không quen.
Ăn một hai con liền phun ra. Cái này cũng không có biện pháp, ăn con hàu là để không đói bụng, kết quả là nôn hết ra, ngay cả lượng thức ăn không nhiều lắm ở trong bụng cũng nôn ra hết.
granblue fantasy relink best tank
Bạn cần đăng nhập để bình luận