Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 914:

Nhìn thấy cha phản đối như vậy, Trâu Dương có chút không vui: “Cha, không phải là người đang có ý định ly hôn với Giang Mẫn Vân hay sao?”
Hai người bọn họ đã đi đến mức không thể nào giải quyết được nữa, hơn nữa, Giang Mẫn Vân không giúp sức được cho bọn họ gì cả.
Đó là một con người ích kỷ chỉ biết đến tư lợi của cá nhân mình.
“Cha đúng thật là có dự định này.”
Cặp con trai con gái cùng với mẹ già đều không thích Giang Mẫn Vân, hơn nữa, tâm tư của Giang Mẫn Vân cũng không đặt lên trên cái gia đình này.
Đúng thật là cũng không cần thiết phải giữ lại nữa rồi.
“Không có Giang Mẫn Vân rồi, cha còn đi cưới vợ nữa không?”
Đương nhiên là có.
Trâu Dược Hoa không nói ra, bị đứa con trai đoán được tâm tư lòng mình, khuôn mặt của anh ta có chút khó chịu.
“Cha, thân là đàn ông, con hiểu rõ cha mà, mẹ của con, ít nhất cũng phải mười mấy năm nữa mới trở về, trong thời gian này, trong nhà không có nữ chủ nhân, đây là vấn đề rất không thiết thực.”
“Vả lại….”
Trâu Dương nói tiếp: “Cha, người phải thừa nhận nột điều, nửa đời người trước, nhà họ Trâu có thể đi đến mức cao như vậy, người có thể trở thành người giàu có nhất, con và tiểu Mỹ có thể toàn tâm toàn ý mà tập trung, bước đến đỉnh cao, đó là bởi vì có dì Thư Lan, cùng với đó là sự hy sinh của sau lưng nhà chồng dì Thư Lan.”
Ở trong nhà, dì Thư Lan đã hy sinh đi sự nghiệp của mình, học tập của mình, để đi chăm sóc cho cả gia đình bọn họ.
Về mặt sự nghiệp, trước đó, cha của nhóc không biết cách làm ăn, hơn nữa còn lỗ vốn rất nhiều lần.
Tất cả đều là dựa vào sự giúp đỡ của cả gia đình nhà dì Thư Lan, vừa ra người, vừa ra sức, lại còn hiến kế, ra tiền.
Sau khi mà việc làm ăn của nhà họ Trâu được mở rộng, anh ba của nhà họ Khương đã đóng cửa chuyện làm ăn của mình, đến thẳng nhà họ Trâu giúp đỡ.
Hơn nữa, bọn họ có thể chuyển sang mở rộng sản xuất, còn có một nguồn tiền tài to lớn, đều có liên quan đến dì Thư Lan.
Cuộc đời này, cha của nhóc không cưới dì Thư Lan, đúng thật là đã buông bỏ đi một con rùa vàng mà.
Nghe xong lời nói của đứa con trai, Trâu Dược Hoa bèn phủ nhận: “Nhà họ Trâu của chúng ta có thể mở rộng sản xuất, thì có liên quan gì đến Khương Thư Lan? Cô ta chỉ biết ở nhà nấu cơm nội trợ, là một phụ nữ nội trợ trong gia đình, chăm sóc cho cha mẹ chồng con.”
Nhìn thấy cha mình vẫn cứ tỏ vẻ kiêu căng như vậy, điều này khiến cho Trâu Dương có chút thất vọng, chính bởi vì suy nghĩ này của anh ta, thì đời này mới mất đi cơ hội với dì Thư Lan đó!
“Cha, vậy con hỏi người, không có dì Thư Lan, cùng với nhà chồng của dì Thư Lan, vừa ra sức lại còn ra tiền, sau này, khi cha rời khỏi xưởng cán thép, cha dự định là làm ăn về gì?”
Việc này nhất thời đã chặn họng của Trâu Dược Hoa rồi: “Bây giờ thứ sốt dẻo nhất chính là mua bán nhà đất, cha đương nhiên là đi làm ăn kinh doanh về nhà đất rồi.”
Nghĩ tới tương lai giá nhà đất tăng đến mức độ mà không thể nào có thể dự tính được.
Dòng máu chảy trong người của Trâu Dược Hoa lại bắt đầu sôi sùng sục hết cả lên.
“Theo như con được biết, kinh doanh nhà đất là việc cần phải có nguồn nhân lực, có quan hệ, có tiền tài, cha, vậy người có cái gì?”
Cuộc đời này, người cha đang ở ngay trước mắt này của nhóc, chỉ là một chủ nhiệm của phòng ban.
Lương một tháng là 63, của cải tài sản duy nhất của bọn họ chính là ngôi nhà với hai gian nhà nhỏ này, nhưng ngôi nhà này, sau này, Trâu Dược Hoa không còn làm ở xưởng cán thép thì đều phải hoàn trả lại mà thôi.
Lời nói của đứa con trai Trâu Dương như là một thau nước lạnh vậy, nhất thời tạt nguội lạnh ngọn lửa trong lòng của Trâu Dược Hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận