Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 382:

Để răn đe cảnh cáo, xử phạt cách chức.
Đồng thời, tiến hành xử lý buộc thôi việc với đồng chí Giang Mẫn Vân.
Kết quả xử phạt này vừa ra tới, toàn bộ xưởng cán thép ồ lên.
Mà đương sự Trâu Dược Hoa nỗ lực mấy chục năm mới bò tới vị trí phó xưởng trưởng, một ngày bị miễn chức thành chủ nhiệm, đây chính là nỗi sỉ nhục lớn nhất đối với hắn.
Không nói tới việc chưa gượng dậy nổi, đả kích hiện tại đối với Trâu Dược Hoa mà nói ảnh hưởng cực lớn.
Trâu Dược Hoa hai đời xuôi chèo mát mái, vốn tưởng rằng đứng ở trên vai người khổng lồ đời trước, đời này tiền đồ của hắn sẽ tiến xa, phát tiển lớn mạnh. Lại không nghĩ rằng ngay từ đầu đã bị một kích trí mạng.
Mà thời điểm Giang Mẫn Vân nhìn thấy kết quả khai trừ này, cô ta cũng trở nên phát ngốc.
Cô ta hung hăng mà vò đầu bứt tai, lại có một loại cảm giác trần ai lạc định, tựa như cô ta không thích hợp với công việc?
Cả hai đời sự nghiệp của cô ta đều nhấp nhô như vậy.
Nhìn đến Trâu Dược Hoa suy sụp, mẹ Trâu hùng hùng hổ hổ, lần đầu tiên cô ta xức động nghĩ tới chuyện rời khỏi nơi này.
Giang Mẫn Vân hít sâu một hơi, sau khi liên tiếp tâm sự và cổ vũ Trâu Dược Hoa nhưng không có kết quả, cô ta tự hỏi đường lui của chính mình.
Nhà mẹ đẻ là không thể quay về, nếu cha cô ta biết cô ta trở về như vậy, nhất định sẽ đuổi cô ta ra ngoài, còn có mẹ kế nữa. Nhà mẹ đẻ không phải đường lui của cô ta.
Giang Mẫn Vân suy tính thật lâu, sau đó quyết đoán đi Cung Tiêu Xã, lựa chọn gọi điện thoại đến hải đảo.
Mười phút sau, Tiêu Ái Kính nhận được điện thoại, vừa cầm ống nghe lên liền thấy bên kia truyền đến một trận tiếng khóc: “Dì nhỏ, cuộc sống của cháu thật sự không thể trôi qua nổi nữa.”
“Cháu muốn đến chỗ dì....”
Giang Mẫn Vân thật sự không còn cách nào.
Cô ta không thể quay về nhà mẹ đẻ, hiện tại ở nhà họ Trâu cô ta cũng không thể sống nổi nữa, công việc cũng không còn.
Ngoại trừ Tiêu Ái Kính bên kia, cô ta thật sự không còn chỗ để đi.
Bên kia, Tiêu Ái Kính trầm mặc một lúc lâu, chị ta nhớ tới bởi vì Giang Mẫn Vân mà đã trở mặt với Khương Thư Lan.
Lại bởi vì chuyện này mà chồng chị ta cùng với đội phó Chu nhiều năm là bạn tốt cũng thiếu chút nữa ầm ĩ đến không vui.
Tiêu Ái Kính im lặng rất lâu, cũng không có trực tiếp trả lời đồng ý hay không đồng ý với đối phương, ngược lại hỏi: “Mẫn Vân, cháu hối hận sao?”
Chị ta lúc trước tốn trăm phương nghìn kế, bỏ cả mặt mũi, không cần tiền, không cần quan hệ. Thật vất vả để dựa vào nhiệm vụ đi công tác, để điều Chu Trung Phong tới tỉnh Đông.
Là bởi vì cháu gái bên ngoại Giang Mẫn Vân là thân phận thanh niên trí thức, không thể rời khỏi tỉnh Đông, cho nên lúc này mới có chuyện Chu Trung Phong tới nơi xem mắt.
Chính là vịt đưa đến miệng còn bay mất.
Thật sự Tiêu Ái Kính nghĩ mãi không ra, cái này người tính không bằng trời tính.
Nghe thấy vấn đề này, Giang Mẫn Vân không hề trả lời, cô ta gắt gao nắm chặt tai nghe: “Dì nhỏ...”
“Cháu không biết nữa....”
Kỳ thật, Giang Mẫn Vân có chút mờ mịt, trong trí nhớ của cô ta thì Trâu Dược Hoa sẽ huy hoàng thành đạt lại thành một kẻ bị bãi chức, cả ngày ở nhà trở thành tên đàn ông nát rượu.
Vốn tưởng rằng đời trước Khương Thư Lan trải qua cảnh sinh hoạt đầy đủ hoa lệ, nhưng thời điểm thực sự ở chung với Trâu Dược Hoa rồi, cô ta lại phát hiện ra Trâu Dược Hoa là cái đồ ‘mẹ bảo’, bất cứ chuyện gì cũng đều nghe mẹ, mẹ là nhất.
Hai đứa trẻ thiên tài khi còn nhỏ cũng không phải thiên tài, ngược lại đều là những đứa trẻ nghịch ngợm.
Đặc biệt là Trâu Dương, mỗi ngày đều biến đổi biện pháp đối nghịch với cô ta.
Còn có Trâu Mỹ tuy rằng nhỏ, nhưng cũng không phải là đèn cạn dầu.
Còn thêm bà Trâu, chính là mẹ chồng cô ta, càng chuẩn là người xuất sắc nhất trong số mẹ chồng ác độc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận