Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1062:

Những việc này nhóm người Chu Trung Phong đã sớm nghe nói rồi.
Nhưng còn sĩ quan hậu cần lại có chút kinh ngạc: "Nhà cho người thân thì không thành vấn đề, tôi có thể sắp xếp....”
Sau đó cậu ấy nói tiếp: "Nhưng cho dù xây xong nhà giữ trẻ và trường tiểu học thì lực lượng giáo viên của chúng ta cũng không đủ."
Trên hải đảo cực kỳ thiếu giáo viên.
Đa số người đều không biết chữ, biết chữ cũng có nhưng suy cho cùng chỉ là số ít. Thế nên họ luôn ưu tiên cung cấp giáo viên cho học sinh trung học.
Cho nên nhà giữ trẻ và trường tiểu học vẫn luôn chậm trễ.
"Lực lượng giáo viên cậu khỏi cần lo, lần này những người nhà tùy quân lên đảo đã có vài người vốn là giáo viên, cũng coi như một lần nữa trở về nghề cũ."
Cùng lắm thì một người quản lý nhiều lớp học một chút.
Dưới tình hình điều kiện khó khăn cũng chỉ đành làm vậy.
Sĩ quan hậu cần khá bất ngờ, nhưng vẫn gật đầu, ghi chú lại trên cuốn sổ tay màu đen những chuyện mình phải phụ trách.
"Mọi người còn ý kiến gì nữa không?" Sư trưởng Lôi nhìn mọi người trong phòng.
Chu Trung Phong: "Nhà cho người nhà tùy quân, nhà giữ trẻ và trường tiểu học, tôi sẽ đi làm cùng với sĩ quan hậu cần."
Bầu không khí trong văn phòng tức khắc an tĩnh.
Những thứ vụn vặt trên đảo này thường đều do sĩ quan hậu cần giải quyết, những đội trưởng như họ ít khi nhúng tay vì còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
"Cậu chắc chưa?” Sư trưởng Lôi hỏi.
Chu Trung Phong ừ một tiếng: "Chắc chắn."
"Ghi thêm tên của tôi vào danh sách đi."
Nhìn thấy mọi người dường như khá nghi hoặc, Chu Trung Phong thản nhiên nói: "Một khi sĩ quan hậu cần bị dồn nhiều công việc, chuyện của nhà máy sẽ phải đè lên một mình Thư Lan nhà tôi. Cô ấy còn chăm sóc con nên e là không lo hết quá nhiều. Mặt khác tôi cũng có lòng riêng, nhà ở hiện giờ của chúng tôi không đủ phòng để ngủ, ít nhất cần xây thêm ba gian."
Nếu lần này để anh dẫn dắt đội thì cũng coi như gần quan được ban lộc.
Chuyện xây thêm nhà ở vốn để sĩ quan hậu cần lo liệu.
Điều kiện trong nhà của Chu Trung Phong mọi người cũng biết, lúc vừa kết hôn được phân cho hai phòng một sảnh một sân. Nhưng bây giờ mẹ vợ và cha vợ đến đây hỗ trợ chăm sóc con nhỏ, cộng thêm một đứa cháu trai, càng đừng nói cặp nhóc song sinh kia nữa.
Cho dù không tính phòng cho khách thì ít nhất phải tăng lên từ hai đến ba căn phòng.
Rốt cuộc trước mắt nhà của họ đang có ba đứa trẻ, càng đừng nói nếu sau này sinh thêm con sẽ càng chen chúc hơn.
Khi nghe được nửa phần đầu lí do của Chu Trung Phong, mọi người còn giật giật khoé miệng. Nhưng khi nghe xong nửa phần sau lại trở nên trầm ngâm.
Đội trưởng Na nghe xong bèn nói: "Còn tôi, còn tôi nữa, vợ của tôi sắp sinh đến nơi rồi. Sẽ sinh mấy đứa bọn tôi cũng chẳng biết, nhưng trong nhà hiện giờ chỉ có ba căn phòng, đợi khi đứa nhỏ lớn lên chắc chắn không ở đủ, nhà của bọn tôi cũng cần xây thêm."
Anh ấy vừa nói xong, đội trưởng Triệu cũng nói theo: "Vợ của tôi đang có mang đứa thứ tư, bây giờ cô con gái lớn ngủ một phòng, con trai thứ hai và thứ ba ngủ một phòng, đến khi đứa thứ năm thứ sáu ra đợi sợ là cũng không đủ chỗ."
Mọi người ai cũng góp lời chỉ thiếu chính ủy Tống.
Thấy mọi người đều nhìn mình, chính ủy Tống lắc đầu: "Tôi thì không cần đâu, nhà của tôi có ba căn phòng, cũng chỉ có ba đứa nhỏ, trước mắt vẫn ở đủ."
Hơn nữa hắn ta còn ly hôn nên sẽ không có thêm đứa con nào trong nhà.
Mắt thấy mọi người đều đồng lòng kháng nghị nhà không đủ chỗ ở, sư trưởng Lôi và tư lệnh Cao liếc mắt nhìn nhau.
Thoáng chốc đã hiểu ý của người kia.
Sư trưởng Lôi hỏi sĩ quan hậu cần: "Trong kho của đơn vị còn tiền không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận